Tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức từ chối gặp gia đình và không nhận đồ tiếp tế
Ông Trần Huỳnh Duy Thức tiếp tục bị gây khó dễ trong trại giam và phải phản đối bằng hình thức từ chối thăm gặp và không nhận thức ăn của gia đình gửi vào.
Ông Trần Huỳnh Duy Thức trong một phiên tòa năm 2009
Ông Thức có cuộc gọi điện thoại bất thường về cho gia đình vào ngày 30/7 để báo về sự việc, quản giáo Trại giam số 6 tịch thu các thiết bị y tế cá nhân sau khi ông lên tiếng đòi trả tự do cho bản thân trước hạn, căn cứ theo quy định pháp luật.
Đến ngày 16/8, gia đình đến Trại giam số 6 (Thanh Chương, Nghệ An) để thăm gặp ông Thức nhưng cán bộ trại giam thông báo ông này từ chối gặp, tuy vậy gia đình được phép gửi đồ vào trong.
Trại giam cho gửi thức ăn nhưng từ chối nhận một số thứ thiết yếu như thuốc trị viêm xoang, trị đau răng, cũng như pin và đồ dùng hỗ trợ sức khỏe, đây đều là những thứ mà nhiều tháng trước đó ông được trại giam cho nhận để điều trị bệnh.
Sau đó, ông Thức cũng thông báo từ chối nhận thực phẩm của gia đình gửi vào, em trai của ông cho rằng điều này phù hợp với cuộc gọi trước đó, ông thông báo sẽ "phản đối sự ngược đãi của trại giam và sự im lặng của Tòa án nhân dân tối cao".
Ông Trần Huỳnh Duy Tân hôm 18/8 nói với phóng viên RFA như sau :
"Bây giờ, sức khỏe của anh Thức cũng có vấn đề : anh bị tiểu đường, cao huyết áp trong điều kiện nóng bức, thiếu nhiều thứ mà trại giam còn tịch thu, lấy lại những thiết bị đo đường huyết, đo huyết áp và quạt dùng pin. Họ thu lại hết và cho đến bây giờ chắc chắn họ cũng chưa trả lại.
Những thứ gia đình gửi vô tiếp tế họ cũng trả ra, bây giờ anh Thức ở trong điều kiện như vậy thì trong thời gian tới cũng có khả năng rất nghiêm trọng, gia đình cũng rất lo lắng về chuyện này.
Không biết là trong trại giam có tệ như những lần tuyệt thực trước đây của anh Thức không, nhưng lần này có lẽ anh không tuyệt thực nhưng anh tuyệt đối không nhận đồ tiếp tế của gia đình cũng như là sự thăm gặp lần này. Sự phản đối rất là mãnh liệt, có lẽ là ảnh hưởng tới sức khỏe của anh rất nhiều".
Phóng viên gọi điện thoại cho Trại giam số 6 để hỏi về các cáo buộc nêu trên nhưng không có người nhấc máy.
Ông Trần Huỳnh Duy Thức, 57 tuổi, là một doanh nhân và kỹ sư về công nghệ thông tin đang thụ án 16 năm tù về tội danh "hoạt động nhằm lật đổ chính quyền" và chỉ còn hơn một năm nữa sẽ hết án.
Ông nhiều lần tuyệt thực trong trại giam để phản đối các sự áp bức và đòi được trả tự do trước thời hạn.
Nguồn : RFA, 18/08/2023
Trang Dân Luận có đăng tải một bài viết ngắn ("Tại sao báo chí chính thống không có một dòng nào về chuyện Trần Huỳnh Duy Thức tuyệt thực") của nhà báo Nguyễn Công Khế, với phần kết luận – như sau :
"Còn một việc nữa, mấy hôm nay, râm rang trên mạng xã hội, và các cơ quan báo chí nước ngoài đang nói chuyện tù nhân chính trị Trần Huỳnh Duy Thức tuyệt thực 27 ngày có nguy cơ dẫn đến nguy hiểm tính mạng. THDT cũng được trên mạng xã hội và truyền thông nước ngoài đánh giá là một người có trí tuệ trong giới bất đồng chính kiến. Thế thì tại sao trước một tin tức như vậy, phía Nhà nước và báo chí chính thống không hề có một dòng nào, hoặc có việc đó, hay không có ?
Tôi luôn nghĩ rằng, và luôn nhắc lại rằng, bài toán minh bạch thông tin sẽ giải quyết được rất nhiều vấn nạn trong xã hội ta, và từ đó mới loại được những tin giả, tin ‘bịa như thật’ trên mạng xã hội.
Và tôi cũng tin rằng, hai nhân vật chủ yếu nắm công tác tư tưởng hiện nay làm được việc này. Đó là ông Võ Văn Thưởng và ông Nguyễn Mạnh Hùng".
Ngay bên dưới bài viết này là phản hồi của hai vị độc giả vô cùng nhanh nhảu :
Nguyễn Phương : Sao nó tuyệt thực lâu vậy mà chưa chết nhỉ ?
Đức Cường : Nó có dám tuyệt thực đéo đâu, nó lừa cho mấy thằng ngu hải ngoại tin để cho tiền nó mà.
Hai ông Nguyễn Phương và Đức Cường đã giúp cho người đọc lý giải được, phần nào, nỗi băn khoăn ("Tại Sao Báo Chí Chính Thống Không Có Một Dòng Nào Về Chuyện Trần Huỳnh Duy Thức Tuyệt Thực") của nhà báo Nguyễn Công Khế. Ngoài những phản ứng kịp hời (thượng dẫn) còn có rất nhiều trang trang mạng, với vô số những bài viết có liên quan đến Trần Huỳnh Duy Thức :
– Diễn Đàn Dân Chủ : Màn Tuyệt Thực Làm Hàng Của Trần Huỳnh Duy Thức
– Tre Làng : Trần Huỳnh Duy Thức Bị Tố Tuyệt Thực Đểu
– Nền Dân Chủ : Tuyên bố tuyệt thực đến chết – Có phải Trần Huỳnh Duy Thức đang muốn đi Mỹ ?
– Mõ Làng : Đám Ăn Theo Trò Tuyệt Thực Của Trần Huỳnh Duy Thức
– Việt Nam Mới : Trần Huỳnh Duy Thức Tung Tin Tuyệt Thực Để Làm Gì ?
– Người Con Yêu Nước : Trần Huỳnh Duy Thức "tuyệt thực" và trò tung hứng của các nhà rận chủ
– Chống Luận Điệu Xuyên Tạc : Về vụ Trần Huỳnh Duy Thức tung tin tuyệt thực …
– Loa Phường : Trần Huỳnh Duy Thức Có Thực Sự Nhịn Đói ?
Giọng điệu, cũng như lời lẽ, của những cái "loa phường" kể trên (nghe) quen lắm, cũng y như cách ăn nói của đám dư luận viên thuộc Binh Đoàn 47 vậy thôi. Bởi vậy, hai ông ông Võ Văn Thưởng và Nguyễn Mạnh Hùng khó mà chối được rằng mình (hoàn toàn) vô can với cái thứ ngôn từ "đầu đường xó chợ" này.
Trong nhiều "trường hợp nhậy cảm", nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam vẫn thường dùng "quần chúng tự phát" (hay đám dân phòng) vào việc "trị an", thay vì lực lượng công an sắc phục. Tương tự, Ban Tuyên Giáo và Bộ Thông Tin đang xử dụng đám dân phòng trên mạng – thế cho báo chí chính thống – là điều hoàn nhất quán với đường lối và chính sách của Đảng hiện nay.
Có thể vì bận rộn công việc gia đình (vì phải xuất ngoại thường xuyên) ông Khế đã không nắm vững tình hình nên đặt vấn đề trật (lất). Trong khi Nguyễn Công Khế chất vấn "hai nhân vật chủ yếu nắm công tác tư tưởng hiện nay" thì dưới bài viết (thượng dẫn) của ông, cũng có vị độc giả nêu câu hỏi như sau :
Xuan Nguyen Van : Nguyễn công khế từ thằng chiêu hồi đến kẻ cơ hội nay trở thành kẻ biến chất. Không đủ tuổi và tư cách để chém gió về vấn đề dân chủ và minh bạch chính hắn môi giới để Thằng Phước tặng sách cho nguyên chủ tịch nước rồi tung lên mang thực hiện cáo mượn oai hùm bị cựu chủ tịch nước nổi giận yêu cầu rỡ xuống không hiểu ông khế có thấy sấu hổ không ?
Tôi hoàn toàn không biết chi về những chuyện lùm xùm ("tặng sách cho nguyên chủ tịch nước, cáo mượn oai hùm") vừa dẫn. Lời than phiền của ông Nguyễn Văn Xuân chỉ khiến tôi chợt nhớ đến một trường hợp khác, một nghi vấn khác, theo như cách nhìn (khe khắt) của nhà phê bình văn học Vương Trí Nhàn :
"Thế tại sao Nguyễn Khải lại viết Đi tìm cái Tôi đã mất ? Theo tôi, trường hợp này cũng giống như Chế Lan Viên viết Di cảo thơ, và Tố Hữu tâm sự với Nhật Hoa Khanh. Thực chất cái việc các ông ‘cố ý làm nhòe khuôn mặt của mình’ như thế này là cốt để xếp hàng cả hai cửa.
Cửa cũ, các ông chẳng bao giờ từ. Còn nếu tình hình hình khác đi, có sự đánh giá khác đi, các ông đã có sẵn cục gạch của mình ở bên cửa mới (bạn đọc có sống ở Hà Nội thời bao cấp hẳn nhớ tâm trạng mỗi lần đi xếp hàng và không sao quên được những cục gạch mà có lần nào đó mình đã sử dụng)".
Tôi chả có sống "ở Hà Nội thời bao cấp" ngày nào cả nhưng vẫn thông cảm được cái "tâm trạng" xếp hàng hai cửa, nếu đúng, của một người ở hoàn cảnh (chân trong/chân ngoài) như ông Nguyễn Công Khế. Tôi cũng hoàn toàn chia sẻ mọi nỗi khó khăn, với hai ông Võ Văn Thưởng và Nguyễn Mạnh Hùng, nơi chốn quan trường của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Nói một đằng làm một nẻo là chủ trương xuyên suốt của Đảng cầm quyền. Do đó, tuy tuyên bố là "tổ chức đối thoại" nhưng ông Trưởng Ban Tuyên Giáo và ông Bộ Trưởng Thông Tin Tuyên Truyền vẫn thản nhiên xua đám lâu la ra "đối thụi" bằng cái thứ ngôn ngữ của bọn đầu đường xó chợ.
Trong một xã hội mà không có nhân cách người ta vẫn sống, thậm chí còn sống béo tốt hơn nên qúi ông Võ Văn Thưởng, Nguyễn Mạnh Hùng, Nguyễn Công Khế … có thể dùng mọi phương tiện để biện minh cho cứu cánh của mình. Điều an ủi là giữa lúc nhiễu nhương như hiện cảnh tổ quốc vẫn còn có những người từ chối sống béo tốt, và sẵn sàng hy sinh tính mệnh vì lẽ phải như ông Trần Huỳnh Duy Thức.
Nhà báo Mạnh Kim nhận xét : "Ông Trần Huỳnh Duy Thức sẳn sàng chấp nhận cái chết đến, vì biết khó mà thuyết phục một nhà cầm quyền như Việt Nam biết thượng tôn pháp luật một cách đơn giản theo lẽ nhân loại văn minh".
Nếu chả may mà sự việc có xẩy ra bi thảm như vậy chăng nữa thì cái chết của ông cũng khiến cho đám thường dân đỡ phần tủi hổ. Chúng tôi cảm thấy vô cùng yên ủi khi biết rằng dù quê hương rơi vào hoàn cảnh bi đát đến thế nào chăng nữa thì đất nước này vẫn còn có những vị nhân sĩ đáng kính, hết lòng vì dân tộc, chứ không chỉ thuần là một lũ trí thức trùm chăn hay một đám cơ hội ăn theo.
Tưởng Năng Tiến (13/09/2018)
Nguồn : Đàn Chim Việt, 26/05/2023
Tù nhân chính trị Trần Huỳnh Duy Thức và cuộc tuyệt thực có thể gần 40 ngày
RFA, 31/12/2020
Tính đến ngày cuối cùng của năm 2020, Tù nhân chính trị Trần Huỳnh Duy Thức có thể đã tuyệt thực đến ngày thứ 38 theo như thông tin mà gia đình có được hồi tháng 11 vừa qua.
Tù nhân chính trị Trần Huỳnh Duy Thức. RFA Edited
Bà Trần Thị Diệu Liên, chị gái của tù nhân chính trị Trần Huỳnh Duy Thức, khi trao đổi với chúng tôi hôm 31/12/2020 từ Sài Gòn, cho biết thông tin mới nhất về em trai mình :
"Nếu tính từ ngày 24/11 đến hôm nay là 31/12 thì Thức đã tuyệt thực 38 ngày. Nhưng gia đình vẫn không nhận được tin tức hoặc là thông tin gì từ anh Thức từ ngày ảnh gọi về hôm 2/12, mặc dù gia đình đã liên tục gọi điện thoại đến trại giam số 6 Thanh Chương, Nghệ An, trại 6 đó… gọi rất nhiều số điện thoại, nhưng vẫn không liên lạc được với họ".
Bà Liên cho biết, hiện Ban Quản lý trại giam số 6 Thanh Chương, Nghệ An vẫn chưa có lệnh được cho thân nhân tù đi thăm trong dịch Covid-19. Tuy nhiên Bà nói sắp tới gia đình sẽ vẫn đi thăm ông Thức, để yêu cầu họ thông báo xem tình hình sức khỏe của ông Thức hiện như thế nào, và cuộc tuyệt thực đã dừng chưa ? Bà giải thích thêm :
"Tại vì thật sự mình không có thông tin gì trong đó nên sắp tới gia đình phải đi thăm. Lần cuối cùng đi thăm là ngày 30/11 năm 2020, lúc đó thì sức khỏe của Thức rất suy yếu vì thời tiết lạnh. Lúc đó Thức nghĩ không vượt qua được mốc 5, 6 ngày do sức khỏe rất yếu. Nhưng đến giai đoạn ảnh gọi về tháng 12 thì ảnh nói là ảnh đã vượt qua được và có trạng thái cân bằng mới. Ảnh nói có thể tuyệt thực được hơn 33 ngày so với lần trước, ảnh nói không còn thấy nguy cơ nữa".
Nếu với 38 ngày tuyệt thực chưa dừng lại, người thân và những người quan tâm tiếp tục lo lắng cho sức khỏe của ông Trần Huỳnh Duy Thức.
Bà Lê Đính Kim Thoa, vợ ông Thức vào ngày 23/12 khi trả lời RFA cho biết, gia đình mong muốn các cơ quan trả lời khẩn cấp lá đơn để cứu mạng ông Thức :
"Tôi cũng chỉ mong là nhà nước Việt Nam trả lời khẩn cấp để cứu ảnh, giờ ảnh đã quyết định như vậy. Tại vì anh cũng không có tội, mà nếu có tội đi nữa thì cũng đã quá thời gian thụ án rồi. Yêu cầu Nhà nước trả lời sớm và cũng mong mọi người hỗ trợ… Trên trang mạng có in sẵn đơn và mong mọi người viết cái đơn đó gửi đến các địa chỉ cũng ở trên trang Facebook để hỗ trợ giúp cho ảnh được tự do sớm".
Ông Trần Huỳnh Duy Thức là một nhân vật bất đồng chính kiến, một trí thức được đánh giá có tầm, toàn tâm- toàn ý đóng góp cho một đất nước Việt Nam phát triển. Ông sinh ngày 29 tháng 11 năm 1966, tại Sài Gòn. Ông là cựu Tổng Giám đốc của Công ty Dịch vụ điện thoại internet OCI. Ông bị cơ quan an ninh Việt Nam bắt giam và Tòa án Nhân dân TP.Hồ Chí Minh đưa ra xét xử vào ngày 20 tháng 01 năm 2010 và kết án 16 năm tù với tội danh bị cho là ‘hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân’.
Bà Trần Thị Diệu Liên cho biết thêm thông tin nhận được từ ông Trần Huỳnh Duy Thức :
"Anh Thức cũng có nhắn chỉ có một trong hai trường hợp mà ảnh dừng tuyệt thực. Một là Tòa án Tối cao thượng tôn pháp luật, giải quyết đơn theo đúng pháp luật và trả tự do cho ảnh. Còn trường hợp thứ hai là nếu ảnh cảm thấy bất trắc về sinh mạng, thì ảnh sẽ dừng tuyệt thực, đó là tình huống xấu nhất mà ảnh phải dự phòng. Ảnh nói rất quyết đoán là khả năng xấu nhất đó khó có thể xảy ra và yêu cầu mọi người gởi thật nhiều đơn đến tòa án, càng nhiều càng tốt. Đây là một hình thức áp lực trong nước, ảnh nói nước ngoài thì mình rất cần sự hỗ trợ, nhưng vẫn rất cần sự hỗ trợ từ người dân trong nước. Theo anh Thức, đó là sự khai phá, là nền tảng thay đổi cho Việt Nam sau này, để có tự do và dân chủ thật sự".
Vào năm 2015, Việt Nam có sửa đổi điều 79 thành 109 trong Bộ luật hình sự 2015, có thêm khoảng 3 là người chuẩn bị phạm tội thì mức án từ 3 đến 5 năm tù. Theo phân tích của các luật sư thì Tù nhân chính trị Trần Huỳnh Duy Thức nằm trong trường hợp này. Ông Thức cùng gia đình vào năm 2018, đã làm đơn gởi lên Tòa án Nhân dân Tối cao để đề nghị miễn hình phạt còn lại cho mình. Nhưng tính đến nay thì rõ ràng chính quyền đã giam ông quá thời hạn 5 năm, mà ông vẫn không nhận được trả lời từ Tòa án Nhân dân Tối cao.
Phong trào tiếp sức cùng Trần Huỳnh Duy Thức. Courtesy FB Trần Huỳnh Duy Thức. Hình minh họa
Hiện rất nhiều cá nhân, tổ chức, hội đoàn trong nước đã vận động đồng hành cùng Tù nhân chính trị Trần Huỳnh Duy Thức với nhiều hình thức khác nhau, trong số đó có Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng. Trả lời RFA hôm 31/12 từ Sài Gòn, Ông Lê Thân, Chủ nhiệm Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng, nói về công việc vận động này :
"Cái này thông thường họ rất ít khi trả lời, cái khác góp ý thì họ có trả lời, riêng cái này họ không có trả lời. Cái bản chúng tôi gởi thì chúng tôi căn cứ luật hình sự 2015, trong đó có điều khoảng là việc chuẩn bị thực hiện chỉ ở tù 5 năm. Xét lại trường hợp anh Trần Huỳnh Duy Thức, nếu căn cứ theo bản án của tòa, thì anh Thức chỉ ở mức độ chuẩn bị chứ chưa phạm tội, như vậy chỉ 5 năm tù thôi, mà ảnh đã ở tù trên 10 năm thì đương nhiên phải được ra mà không bị cưỡng chế".
Tuy nhiên ông Thân bày tỏ lo lắng về phương thức đấu tranh bằng cách tuyệt thực mà ông Thức đã chọn :
"Tôi thấy là hình thức này khó thành công. Tất nhiên khi mình tuyệt thực thì đó là giai đoạn đấu tranh tận cùng rồi, không còn con đường nào khác thì mình mới tuyệt thực, nhưng nếu còn con đường khác thì cái đó cũng không nên. Bởi vì sứ mạng của anh Thức không phải là ở trong nhà tù, mà sứ mạng của ảnh là ở ngoài xã hội, ảnh còn sứ mạng là phải góp sứ xây dựng đất nước này, làm thay đổi đất nước này. Đó là sứ mạng của ảnh, nhưng bây giờ ảnh quay sang ảnh tuyệt thực, nhưng làm như vậy thì sức khỏe sẽ suy giảm, suy sụp. Mà sự suy giảm về vấn đề sức khỏe thì cũng dễ dẫn đến vấn đề suy sụp về tinh thần. Chúng tôi đã có nhiều kinh nghiệm về vấn đề này, nên chúng tôi cũng đã nhiều lần khuyên ảnh nên dừng".
Bà Liên cho biết, cùng với Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng còn có rất nhiều cá nhân trên mạng đồng hành ủng hộ vận động cho ông Thức, họ cũng làm đơn yêu cầu tòa án phải trả lời đơn và thượng tôn pháp luật, yêu cầu trả tự do cho anh Thức. Bà cho biết, ban đầu ít có ý kiến không đồng thuận việc ông Thức tuyệt thực, nhưng gần đây mọi người yêu cầu Thức phải dừng tuyệt thực để bảo toàn tính mạng để lo cho Việt Nam sau này. Nhưng gia đình Bà cùng anh Thức vẫn giữ quan điểm, kêu gọi mọi người đừng lo lắng, hãy ủng hộ cuộc chiến pháp lý của ông Thức, và quan trọng là hướng đến việc khai sáng cho người dân.
Ông Ngô Hoàng Phong, một nhà hoạt động ở Đức, đại diện cho Tổ Chức Bảo vệ Hoàng Sa, Trường Sa tại Âu Châu và cũng là người đã vận động để đại diện chính phủ Đức đến thăm ông Trần Huỳnh Duy Thức trong tù năm 2018. Gần đây ông cũng đã viết thư cho Bộ Ngoại Giao Âu Châu nêu lên trường hợp của ông Thức. Vào ngày 30/12, ông Phong cũng đã nói chuyện với Bộ Ngoại giao Đức về tình hình của ông Thức. Khi trả lời RFA hôm 31/12, ông Phong cho biết tuyệt thực là phương pháp duy nhất để các tù nhân phản kháng, dù phải đặt cược sức khỏe và mạng sống của mình :
"Theo tôi vấn đề tuyệt thực là truyền thống cả ngàn năm nay rồi. Theo tôi đó là phương pháp duy nhất để họ phản kháng, để có khả năng chống đối. Họ đã hy sinh sức khỏe của mình cũng như tính mạng, nhưng theo tôi đó là phương tiện độc nhất, duy nhất để người ta nói lên tiếng nói phản kháng những điều bất công và phi lý đối với nhà cầm quyền Việt Nam. Tôi thấy đó là một việc làm chính đáng, thông qua như vậy thế giới sẽ để tâm đến, do vậy tôi nghĩ với chính quyền Việt Nam đây cũng là một ván cờ hết sức khó khăn".
Nhà hoạt động Ngô Hoàng Phong cho biết thêm về việc vận động từ bên ngoài, đòi trả tự do cho Tù nhân chính trị Trần Huỳnh Duy Thức :
"Như chúng tôi đã thông báo, hiện nay việc vận động cho anh Trần Huỳnh Duy Thức rất mạnh mẽ, Quốc hội Âu Châu, cũng như Quốc hội của Đức, văn phòng của bà Thủ tướng Merkel, Bộ Tư pháp cũng như các chính trị gia ở Đức... các Hội đoàn, Ủy ban Công lý và Hòa bình, Nhà thờ, các Hội N.G.O. ở Đức cũng đã vào cuộc lên tiếng can thiệp để thả anh Thức. Chính phủ Đức cũng đã nói chuyện này với phía Việt Nam ở cấp độ cao nhất và họ vẫn tiếp tục. Hôm qua tôi có nói chuyện với Bộ Ngoại giao của Đức, thì Tòa Đại sứ Đức ở Việt Nam tiếp tục nói chuyện nhưng chưa đạt kết quả mong muốn thả anh Thức ngay lập tức. Họ hy vọng phía Việt Nam sẽ giải quyết trong thời gian ngắn".
Hồi năm 2018, ông Trần Huỳnh Duy Thức cũng đã từng tuyệt thực đến 34 ngày để phản đối những áp bức của cán bộ trại giam trái quy định pháp luật. Dư luận quan tâm hiện rất lo ngại cho tình hình sức khỏe của ông Thức khi phải tuyệt thực quá lâu, trong khi chính quyền Việt Nam vẫn chưa có phản hồi gì về yêu cầu của Tù nhân chính trị Trần Huỳnh Duy Thức.
Nguồn : RFA, 31/12/2020
VOA, 04/12/2020
Nhà văn Phạm Thành, chủ trang blog Bà Đầm Xòe, đã bị chuyển từ trại tạm giam sang bệnh viện tâm thần. Người nhà của nhà văn bất đồng chính kiến cho VOA biết động thái này gây thêm hoang mang và lo lắng cho gia đình khi nhà chức trách thông báo mục đích việc nhập viện là để "giám định và kiểm tra sức khoẻ".
Nhà văn Phạm Thành, tên đầy đủ là Phạm Chí Thành, 68 tuổi, bị bắt vào ngày 21/5/2020 với cáo buộc "Tuyên truyền chống Nhà nước" theo Điều 117 Bộ luật Hình Sự năm 2015. Ông bị bắt chỉ vài tháng sau khi viết sách chỉ trích Tổng Bí thư – Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng.
Từ Hà Nội, bà Nguyễn Thị Nghiêm, vợ của nhà văn Phạm Thành, nói với VOA :
"Ngày 24/11, họ chuyển anh ấy từ trại số 1 Hỏa Lò thuộc Công an thành phố Hà Nội đến Viện pháp y Tâm thần Trung ương ở huyện Thường tín.
"Ngày 25/11, Điều tra viên báo với tôi rằng như vậy. Trong lòng tôi rất hỗn loạn. Tôi không biết làm thế nào cả.
"Tôi sống với anh ấy bao nhiêu năm thì tinh thần, sức khỏe của anh ấy bình thường, không có vấn đề gì về tâm thần cả. Bây giờ chuyển xuống Viện thì tôi không rõ họ thẩm định sức khỏe hay làm gì khác".
VOA đã liên lạc Công an thành phố Hà Nội và Viện pháp y Tâm thần Trung ương ở huyện Thường tín để tìm hiểu về việc chuyển viện này của ông Thành nhưng chưa được phản hồi.
Bà Nghiêm cho biết hôm 27/11 bà có đến Viện đã gửi tiền lưu ký và quà nhưng không được gặp trực tiếp ông Thành. Bà viết trên Facebook : "Tôi vô cùng lo lắng nếu có sự cố bất ổn xảy ra".
Bà Nghiêm bày tỏ sự lo ngại với VOA :
"Tôi rất lo ngại một việc là chồng tôi vào viện tâm thần đó mà anh ấy không mắc bệnh. Người ta hành xử cho dùng thuốc men về tâm thần thì tôi rất lo ngại.
"Tôi kêu gọi công an và nhà chức trách rằng [chồng tôi] không có bệnh thì không làm thế nọ thế kia, áp chế đối với chồng tôi. Không nên có những hành xử không tốt hay gây lo ngại cho gia đình".
"Tôi cũng kêu gọi trả tự do cho chồng tôi bởi vì chồng tôi không có tội gì cả", bà Nghiêm nói.
Truyền thông Việt Nam cho rằng ông Phạm Thành là "kẻ chống phá Đảng, Nhà nước có hệ thống".
Báo Yên Bái Online vào tháng 7/2020 viết : "Thành nhiều lần liên lạc, trả lời phỏng vấn đài BBC, VOA, RFA vu cáo Đảng, Nhà nước Việt Nam, xuyên tạc tình hình đất nước. Báo chí chống cộng ở nước ngoài ra sức khích lệ, thường xuyên ngoáy vào cái họng ngứa ngáy của những kẻ đầu óc không bình thường để họ phun ra những lời chống lại Tổ quốc, cho chúng lợi dụng chống phá Việt Nam".
Vào tháng 9/2019, ông Thành cho ra mắt cuốn sách "Nguyễn Phú Trọng : Thế thiên hành đạo hay Đại nghịch bất đạo" được xuất bản ở nước ngoài và phát hành trên mạng xã hội. Có nhiều đồn đoán trên Facebook rằng nhà văn Phạm Thành bị bắt là vì cuốn sách này.
Nhà báo Phạm Thành có nhiều năm làm việc cho Đài Tiếng Nói Việt Nam (VOV), tự ứng cử Đại biểu Quốc hội năm 2016, và đồng thời là tác giả của sách Nền Kinh tế Thị trường Định hướng xã hội chủ nghĩa Xuống hố cả lũ và tiểu thuyết Cò hồn Xã nghĩa.
Một vài blogger và người bất đồng chính kiến trước đây đã từng bị chính quyền đưa vào bệnh viện tâm thần trong thời gian bị giam giữ vì bị cho rằng họ là những người "có đầu óc không bình thường". Gần đây nhất có trường hợp blogger Lê Anh Hùng, một cộng tác viên của đài VOA, hay trước đây là trường hợp của mục sư Thân Văn Trường, nhà hoạt động Nguyễn Trung Lĩnh, luật sư Bùi Kim Thành…
**********************
VOA, 03/12/2020
Ông Trần Huỳnh Duy Thức, nhà hoạt động dân chủ hàng đầu của Việt Nam đang thụ án tù 16 năm, đã tuyệt thực từ ngày 24/11 để phản đối việc Tòa án Tối cao không phản hồi đề nghị miễn hình phạt còn lại của ông, và ông quyết sẽ tuyệt thực "cho đến chết", theo tin từ gia đình.
Bà Trần Diệu Liên ở thành phố Hồ Chí Minh, chị của ông Thức, cho VOA biết như trên hôm 2/12, hai ngày sau khi thăm ông ở trại giam số 6 tại huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An.
"Tôi và gia đình có đi thăm Thức hôm 30/11, biết rằng Thức đã bắt đầu tuyệt thực từ 24/11. Hôm đó thấy Thức rất yếu, lúc ra có các nhân viên an ninh đi kèm, lúc nói chuyện thì Thức bị hụt hơi. Thức cho biết đã tuyệt thực đến ngày thứ 7, trong người thấy rất mệt".
Trả lời phỏng vấn của VOA về lý do tuyệt thực của ông Thức, bà Liên nói :
"Thức tuyệt thực là vì Tòa án Tối cao không trả lời đơn của Thức về đề nghị miễn hình phạt còn lại mà Thức đã làm từ 7/7/2018. Đến 19/8/2020, Thức có làm đơn đề nghị Tòa án Tối cao phải phúc đáp. Nhưng cho tới nay Tòa án vẫn im lặng".
"Thức tuyên bố tuyệt thực để yêu cầu nhà nước và Tòa án Tối cao phải thượng tôn pháp luật".
"Thức nói là sẽ tuyệt thực vô thời hạn, và có thể là tuyệt thực cho đến chết, đến khi nào mà Tòa án Tối cao trả lời đơn".
Bà Liên cho biết Bộ luật hình sự Việt Nam sửa đổi năm 2015 đã quy định rõ ràng, trường hợp của Thức đáng ra phải được trả tự do ngay nhưng nhà cầm quyền "cố tình" không áp dụng các quy định đó mà tìm cách diễn giải luật theo cách riêng của họ để duy trì bản án 16 năm như đã tuyên vào năm 2009.
"Điều này không những không đúng với luật pháp hiện hành mà còn đi ngược sự văn minh và tiến bộ của nhân loại", bà Liên nói.
VOA đã liên lạc Bộ Công an Việt Nam, cơ quan quản lý trại giam số 6, và Tòa án Nhân dân Tối cao để tìm hiểu thêm về việc ông Thức tuyệt thực và thư đề nghị của ông, nhưng cả hai cơ quan này đều chưa phản hồi.
Trong một cuộc phỏng vấn hồi cuối tháng 5/2018, luật sư Ngô Ngọc Trai, người tư vấn pháp lý cho gia đình ông Thức, cho VOA biết nỗ lực mới đây xin Chủ tịch nước đặc xá cho ông dựa trên cơ sở là sự thay đổi về luật pháp được xem là "có lợi" cho ông Thức.
Bộ luật Hình sự sửa đổi 2015 của Việt Nam, có hiệu lực từ ngày đầu năm 2018, có điểm thay đổi trong điều luật về tội "hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân". Một khoản bổ sung của điều luật nói về "chuẩn bị phạm tội" với mức hình phạt 1 đến 5 năm tù, nhẹ hơn rất nhiều so với hành vi phạm tội.
Nhà hoạt động Nguyễn Tiến Trung ở thành phố Hồ Chí Minh viết trên Facebook hôm 2/12 : "Tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức đã tuyệt thực hơn 10 ngày để đòi hỏi tòa án phải trả lời các đơn khiếu nại của anh. Tòa án xứ này đang chơi chiêu ‘im lặng là vàng’, giả câm giả điếc giả mù".
Bà Liên cho VOA biết về thông điệp của ông Thức :
"Thức dặn dò gia đình rằng phải tính đến trường hợp xấu nhất. Thức nhờ chúng tôi gửi lời nhắn nhủ đến mọi người".
Bà Liên đọc mẩu giấy mà ông Trần Huỳnh Duy Thức, năm nay 54 tuổi, viết từ trại giam gửi cho gia đình và cộng đồng :
"Con xin lỗi ba, cả nhà và mọi người.
Tôi xin lỗi vì đã không đi được đến thành công với các bạn, hãy tiếp tục con đường khai sáng cho dân tộc và cho nhân loại, các cuộc đấu tranh cần hướng đến thượng tôn quyền con người, hãy tận dụng sự ra đi của tôi để đẩy cuộc đấu tranh này đến cuối cùng trong năm nay và năm sau.
Cảm ơn mọi người, tôi sẽ luôn nhớ theo các bạn".
Vào năm 2009, ông Trần Huỳnh Duy Thức, một doanh nhân trong ngành viễn thông và sáng lập viên phong trào dân chủ mang tên Con đường Việt Nam, bị một tòa án ở Thành phố Hồ Chí Minh tuyên án 16 năm tù giam, 5 năm quản chế với cáo buộc "Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân". Trong vụ án này còn có các nhà hoạt động Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Lê Thăng Long và cả ba người này đều đã mãn án tù.
Ngày 5/5/2016, ông Thức bị cưỡng bức chuyển trại từ trại giam Xuyên Mộc, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu ra trại giam số 6 ở tỉnh Nghệ An sau khi có đơn tố cáo phạm nhân bị ngược đãi tại trại giam.
Tại nhà tù số 6 ở Thanh Chương, ông Thức tuyệt thực một vài lần để kêu gọi thượng tôn pháp luật và yêu cầu một cuộc trưng cầu dân ý về thể chế chính trị.
Vào tháng 5/2019, Ủy ban Nhân quyền Tom Lantos của Hạ viện Hoa Kỳ cho biết Dân biểu Zoe Lofgren đã bảo trợ cho tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức và kêu gọi chính quyền Việt Nam trả tự do cho ông.
Chị Trần Diệu Liên là chị gái của anh Trần Huỳnh Duy Thức. Trong quá khứ, chị Liên đã có dịp trình bày về hoàn cảnh của anh Thức trong tù, điển hình là những lần anh quyết định tuyệt thực nhiều ngày.
Trần Huỳnh Duy Thức. Ảnh minh họa
Hôm nay, mời quý độc giả theo dõi buổi trò chuyện sau đây giữa tôi, Phạm Phú Khải, và chị Trần Diệu Liên.
Phạm Phú Khải : Thưa chị, xin chị cho biết lần mới nhất chị gặp anh Thức là lúc nào ? Và lần đó là một buổi thăm em bình thường hay có gì đặc biệt khác hơn không ?
Trần Diệu Liên : Dạ xin chào Phú Khải, lời đầu tiên, tôi rất hân hạnh được cơ hội trò chuyện cùng Phú Khải ngày hôm nay.
Lần mới nhất gia đình được gặp Thức là vào ngày 16 tháng 7 năm 2020. Mục đích của buổi thăm gặp này cũng không có gì đặc biệt hơn các lần khác. Tuy nhiên, trước đó đã lâu rồi, hơn 5 tháng, gia đình không được thăm Thức sau lần thăm vào mùng 2 Tết Âm Lịch năm 2020 do ảnh hưởng của dịch Covid, trại giam không tổ chức cho thân nhân thăm gặp tù nhân để hạn chế sự lây lan của dịch bệnh. Vì vậy buổi thăm gặp hôm 16/07/2020 đem lại nhiều cảm xúc và những câu chuyện thật đặc biệt cho hai chị em.
Phạm Phú Khải : Sức khỏe của anh Thức trong thời gian gần đây ra sao chị ? Chị có những lo âu gì về mặt sức khỏe hay tinh thần của anh Thức không ?
Trần Diệu Liên : Tôi nhận thấy thể chất và tinh thần của Thức đều ổn định, sức khỏe của Thức luôn là mối quan tâm hàng đầu của gia đình, cả thể chất lẫn tinh thần. Nhân đây nhắc đến việc chăm sóc tinh thần, có một việc khá ngộ nghĩnh là trong quá trình ở tù đôi khi Thức lại chính là nguồn động viên tinh thần ngược lại cho cả gia đình. Những nhận định về tình hình chính trị thế giới, trong nước, tình hình biển Đông, đại dịch Covid 19 và Đại hội 13 mà Thức chia sẻ rất thú vị và "thời sự", ngay cả mình ở bên ngoài mà đôi khi còn không có được những nhận định như vậy, cách lập luận và viễn kiến của Thức giúp tôi hy vọng về tương lai đất nước nhiều hơn.
Phạm Phú Khải : Anh Thức là người đọc nhiều, theo dõi sát các vấn đề thời sự tại Việt Nam và trên thế giới, dù ở trong tù. Anh có vẻ là người có cái nhìn tích cực về nhiều khía cạnh trong cuộc sống, ngay cả khi anh đã ở tù nhiều năm. Có phải anh là mẫu người lạc quan không thưa chị ?
Trần Diệu Liên : Như tôi vừa chia sẻ, Thức thường xuyên có cách tiếp cận cuộc sống và sự việc một cách tích cực. Nhưng đó không phải là sự gượng ép để gia đình không phải lo lắng, cũng không phải là một siêu năng lực đặc biệt gì cả, mà theo lời Thức đó chỉ là kết quả tự nhiên khi con người sống thuận theo quy luật.
Thức từng nói Công lý không chỉ là lẽ phải mà còn là quy luật tiến đến lẽ phải. Thức hiểu rõ quy luật này nên biết được con đường đấu tranh cho công lý đang ở đâu, và khi nào đến đích. Thời gian tiến triển của dòng chảy thời đại cũng vậy, Thức hiểu rõ quy luật của nó nên có những suy nghĩ và hành động tích cực. Thức từng chia sẻ với ba mình rằng : "Những con đường của con đi luôn dựa theo quy luật nên không chỉ chắc chắn về đích mà còn giúp đạt được nhiều mục tiêu. Con đường Việt nam cũng vậy, Công lý sáng tỏ thì Chân lý sẽ bừng sáng."
Phạm Phú Khải : Bộ luật hình sự sửa đổi năm 2015 có hiệu lực đối với anh Thức kể từ ngày 1/1/2018, như vậy đáng lẽ ra anh chỉ ở tù 5 năm thôi. Nhưng họ vẫn chưa xét xử trường hợp của anh ?
Trần Diệu Liên : Bộ luật hình sự Việt Nam sửa đổi năm 2015 đã quy định rõ ràng, trường hợp của Thức đáng ra phải được trả tự do ngay nhưng nhà cầm quyền cố tình không áp dụng các quy định đó mà tìm cách diễn giải luật theo cách riêng của họ để duy trì bản án này. Điều này không những không đúng với luật pháp hiện hành mà còn đi ngược sự văn minh và tiến bộ của nhân loại. Có thể không phải là họ hoàn toàn cố tình không tôn trọng luật pháp. Tôi nghĩ là họ cũng gặp rất nhiều khó khăn, nhiều áp lực trong việc nhìn nhận và sửa chữa sai lầm.
Phạm Phú Khải : Gia đình và luật sư của anh Thức có dự trù tiếp tục kháng cáo trường hợp này nữa không chị ?
Trần Diệu Liên : Gia đình vẫn luôn đồng hành với Thức trên con đường đấu tranh công lý và giúp Thức hoàn thành sứ mạng là giúp cho Việt Nam thật sự có tự do, dân chủ, trong thời điểm quyết định của thế giới toàn cầu hóa này.
Phạm Phú Khải : Anh Thức, tính đến nay, đã ở tù hơn 11 năm kể từ ngày 24 tháng 5 năm 2009. Anh đã có nhiều cơ hội để được tự do nhưng với điều kiện phải rời khỏi Việt Nam, điều mà cho đến nay anh vẫn không chấp nhận. Nếu theo bản án cũ thì anh vẫn phải tiếp tục ở tù thêm gần 5 năm nữa. Còn có một viễn ảnh nào khác hơn là ở tù không, thưa chị ?
Trần Diệu Liên : Tác động chính trị, xã hội với việc trả tự do cho các tù nhân lương tâm là rất lớn và lâu dài, nhất là sẽ tạo ra án lệ, tạo tiền đề cải cách cho nền tư pháp Việt Nam, buộc nhà cầm quyền phải Thượng tôn pháp luật và tôn trọng nhân quyền. Đó là mục tiêu mà Thức luôn tranh đấu để làm nền tảng xây dựng nhà nước pháp quyền, để Việt Nam có đủ điều kiện hội nhập thế giới trong môi trường toàn cầu hóa. Sửa luật thì khó, có thể họ sẽ sửa thông tư hay nghị quyết để đáp ứng với sự thay đổi thể chế chính trị, phù hợp với điều kiện xây dựng nền tảng dân chủ hóa cho Việt Nam trong tương lai.
Phạm Phú Khải : Chị là một trong những người gần gũi nhất với anh Thức và hiểu rõ nguyện vọng của anh. Vì nguyên do gì mà anh Thức kiên quyết trước sau như một không rời Việt Nam, dù được tự do ?
Trần Diệu Liên : Thức chỉ chấp nhận về bằng con đường công lý, vì con đường đấu tranh cho công lý không chỉ trả tự do cho Thức mà còn làm cho luật pháp phát huy được giá trị thật sự của nó và được thượng tôn. Thức mong muốn việc trả tự do cho mình sẽ dẫn đến sự xác lập một án lệ, chứng minh tội danh lật đổ chính quyền chỉ hình thành khi có sử dụng đến sức mạnh vật lý. Bởi lẽ nếu Thức chấp nhận được tự do bằng con đường khác, thì việc Thức được tự do vẫn không thay đổi được điều gì cho những trường hợp tương tự như Thức đang bị giam giữ hoặc sẽ bị kết án trong tương lai. Như thế thì luật pháp vẫn chưa thực hiện được nhiệm vụ là bảo vệ quyền con người, công lý không thể được thực thi một cách có chọn lọc và có điều kiện. Công lý là lẽ phải nên bất kỳ con đường nào khác cho Thức được tự do mà làm suy giảm lẽ phải thì Thức không chấp nhận. Vì vậy việc ra nước ngoài hay vận động đặc xá không phải là mục tiêu đấu tranh của Thức.
Phạm Phú Khải : Xin chị chia sẻ một kỷ niệm từ thưở bé mà nói lên được tính cách con người của anh Thức hôm nay.
Trần Diệu Liên : Tôi nhớ hoài kỷ niệm lúc nhỏ ba tôi thường hay mua cho chúng tôi những cuốn truyện tranh, lúc đó Thức chưa đầy năm tuổi. Một lần khi ba đang đọc cho chúng tôi nghe câu chuyện về một ông tiều phu bị những kẻ ăn thịt bắt, chuẩn bị cho vào nồi nước sôi làm thịt, bất ngờ Thức giựt lấy quyển truyện rồi nhằm vào hình ảnh của kẻ xấu mà bấu mà véo rồi bứt ra. Lúc đó ba hỏi Thức vì sao con làm vậy. Thức nói để cứu ông tiều phu. Cả nhà cười vang với phản ứng thuần khiết pha chút ngộ nghĩnh của Thức, vừa phẫn nộ vừa thương xót ông tiều phu.
Từ nhỏ Thức thường hay đặt câu hỏi khi nghe ba kể những câu chuyện về tư tưởng tự do, bình đẳng, bác ái, những câu chuyện về cuộc cách mạng Pháp. Thức hỏi ba làm sao để có công bằng hả ba, ba nói thì phải có những người có lòng bác ái nắm giữ quyền hạn để bảo đảm sự công bằng đó cho mọi người. Thức lại hỏi : nhưng nếu đã có những người có quyền để cho người khác công bằng thì không còn công bằng nữa. Ba nói thì cái gì cũng tương đối thôi. Thức đã không bằng lòng câu trả lời của ba. Thức lúc đó mới chín tuổi đã bắt đầu cuộc hành trình tìm hiểu để thấu hiểu được bản chất và nguyên lý của sự công bằng.
Phạm Phú Khải : Được biết anh Thức là người con hiếu thảo với ba mẹ. Có phải vậy không thưa chị ? Chị có kỷ niệm nào nói lên được đức tính này của anh Thức không ạ ?
Trần Diệu Liên : Thức rất yêu thương ba má và gia đình. Trước khi bị bắt Thức ít thể hiện tình cảm bằng lời nói lắm, tuy nhiên qua hành động của Thức gia đình có thể hiểu được. Tình yêu thương Thức dành cho ba má và gia đình không khoa trương, cứ thế lặng lẽ và chân thành.
Vào năm 2005, má trải qua một cơn thập tử nhất sinh, các bệnh viện và thầy thuốc giỏi nhất đều khuyên đưa má về nhà để ra đi cho thanh thản. Rất bất ngờ là sau đó má bỗng nhiên khỏe lại và ăn uống ngon miệng. Thế là má sống cùng con cháu thêm được sáu năm nữa. Mãi đến sau này khi Thức đã bị bắt, trong thư 76B gửi về nhà, gia đình mới biết được rằng vào lúc đó Thức đã cầu nguyện xin cho má được sống thêm và sẵn sàng chấp nhận tổn thọ mười năm hoặc hơn nữa. Thức viết rằng chính việc má có thể sống tiếp sau cơn bạo bệnh đó đã thay đổi sâu sắc đức tin của Thức vào Thế giới siêu thực – Tâm linh của vũ trụ. Và cũng trong thư này, Thức nói rằng kể từ khi má mất, Thức đã tâm nguyện nếu có gì không may xảy đến với ba, Thức cũng sẽ cầu nguyện cho ba và sẵn sàng gánh lấy mọi thứ miễn là ba được khỏe mạnh. Bên cạnh đó, Thức nói mình cũng sẵn sàng làm điều tương tự cho Việt Nam, vào thời khắc quyết định, Thức sẵn sàng nhận mọi thử thách, chông gai hơn nữa để giúp Việt Nam vượt qua thời khắc đen tối.
Khi Thức còn ở nhà, Thức luôn cố gắng dành thời gian cho má dù là trong những việc nhỏ nhặt nhất. Ngày nào trước khi đi làm và đưa hai con đi học Thức cũng ghé qua phòng má để thưa má đi làm và hai cháu thưa bà đi học. Chiều về tới nhà lại ghé vào thưa má con mới về, luôn đều đặn như vậy cho đến khi Thức vắng nhà. Mặc dù công việc có bận thế nào thì Thức cũng không bao giờ quên hỏi han, trò chuyện với má, khi nào Thức không đi công tác thì sẽ luôn ăn cơm cùng má.
Suốt bao năm vắng nhà, Thức làm rất nhiều bài thơ và phổ thành nhạc để tặng cho gia đình. Trong mỗi cuộc thăm gặp với gia đình hoặc mỗi lần gọi điện thoại về nhà hàng tháng, chỉ vỏn vẹn năm phút thôi, câu đầu tiên Thức luôn hỏi là ở nhà ba có khỏe không ? Thức cũng không quên nhờ các chị chăm sóc cho ba thật chu đáo, chờ ngày em về. Vào dịp sinh nhật lần thứ tám mươi lăm của ba. Trước đó là thời điểm Thức vừa ngưng tuyệt thực sau ba mươi bốn ngày, sức khỏe chưa hồi phục, nhưng vẫn dành thời gian, nuôi ý tưởng sáng tác bài hát Tình cha dẫn bước con về, những mong sẽ gửi thư về kịp tặng cho ba. Nhưng do thời gian kiểm duyệt của trại giam quá lâu, Thức đã phải cố gắng hát bài hát này trong năm phút ngắn ngủi được gọi về nhà để kịp làm quà tặng sinh nhật cho ba. Trong giọng hát tôi nghe được tiếng nấc nghẹn của em mình. Đó là nỗi niềm thương nhớ người thân sau bao năm xa cách.
Thức luôn nói với gia đình rằng mình không có bất kỳ hối tiếc nào khi chọn con đường này. Nhưng chắc có lẽ điều hối tiếc duy nhất của Thức là không được đội tang má và được lo cho ba lúc tuổi già.
Phạm Phú Khải : Anh Thức viết khá nhiều trong tù, và cũng gửi thư về cho gia đình thường xuyên phải không chị ?
Trần Diệu Liên : Thức rất yêu thích viết lách và những hoạt động nuôi dưỡng tinh thần khác như là đọc sách, sáng tác truyện, thơ, âm nhạc, tiểu thuyết, cổ súy cho việc tôn trọng và thực thi quyền con người, tình yêu thương nhân loại.
Nhiều nhất là các bài viết và cảnh báo, nhận định về chế độ chính trị, kinh tế và nhiều mặt khác của xã hội Việt Nam, tình hình chính trị, kinh tế thế giới, nhất là mối quan hệ Việt – Trung, cuộc chuyển trục sang Đông Nam Á của Mỹ, cuộc chiến thương mại Mỹ – Trung, tình hình Biển Đông, đưa ra giải pháp và những lời khuyên giành cho lãnh đạo, đấu tranh yêu cầu nhà cầm quyền phải thượng tôn pháp luật và thực hiện trưng cầu dân ý ; những mối nguy tiềm ẩn cho đất nước mà Thức từng cảnh báo, đề ra mục tiêu phát triển đất nước trong tương lai và vai trò của Việt Nam trong sự phát triển của thế giới.
Qua những lá thư gửi về gia đình, Thức luôn viết với tâm niệm vững tin vào sự thay đổi tất yếu của vận mệnh đất nước, khiến cho người đọc luôn có thêm nhiều hy vọng vào tương lai của đất nước. Thức tranh thủ thời gian, viết rất nhiều. Những lá thư được đánh số thứ tự, cho ra đời những bài phân tích chính xác có giá trị thời cuộc. Ngoài ra Thức cũng đã hoàn thành xong mười tập thơ Thương Ơi Là Thương, rất tiếc là mới chỉ có tập một được gửi ra và đã được gia đình in thành sách xuất bản.
Phạm Phú Khải : Có những lá thư đến, nhưng cũng có những lá không đến. Được biết ông Trần Văn Huỳnh, ba chị, đã khiếu nại về việc này. Họ có giải quyết rốt ráo chuyện này cho gia đình chị không ?
Trần Diệu Liên : Hơn 10 năm Thức ở tù và tranh đấu thì phương pháp đấu tranh chủ yếu, và được Thức sử dụng nhiều nhất, là quyền khiếu nại, tố cáo. Đây là một quyền vô cùng quan trọng không chỉ đối với người tù mà còn đối với mọi công dân tự do trong bất kỳ quốc gia nào. Bởi vì đứng trước một nhà nước nắm mọi tài lực quốc gia và ba quyền hành pháp, lập pháp, tư pháp thì quyền khiếu nại, tố cáo là một phương tiện quan trọng để người dân đảm bảo rằng những việc làm của nhà nước không đi trái mục đích bảo vệ quyền con người. Chính bởi sự quan trọng đó, quyền khiếu nại, tố cáo đã được Hiến pháp Việt Nam công nhận và bảo vệ. Cách đấu tranh này đã được Thức sử dụng từ trước khi về nhà tù Nghệ An và đến giờ. Chính vì không thể từ chối hay phủ nhận quyền này mà trại giam đã tìm đủ mọi cách gây khó dễ, không cho Thức thực hiện. Khi mà những yêu cầu, đòi hỏi tuân theo pháp luật bị chính những người đại diện cho nhà cầm quyền, có nhiệm vụ bảo đảm cho luật pháp được thực thi từ chối, thì Thức buộc phải chọn cách tuyệt thực, như một hình thức thể hiện sự phản kháng m ột cách ôn hòa trước những hành động vô lý.
Sử dụng luật pháp một cách tùy tiện luôn là đề tài nổi bật từ các trại giam. Họ đá bóng và đổ lỗi cho nhau rất tài tình và cũng chưa bao giờ họ giải quyết vấn đề một cách thỏa đáng cho đơn khiếu nại nào. Gia đình tôi đã làm không biết bao nhiêu đơn khiếu nại, tố cáo về việc vi phạm luật của trại giam. Chưa lần nào trại giam giải quyết vấn đề một cách thấu tình đạt lý, nhưng chúng tôi vẫn luôn kiên trì sử dụng luật pháp để bảo vệ quyền lợi chính đáng và lẽ phải, dù biết là luật pháp chưa hoàn chỉnh. Nhưng như Thức thường nói : chỉ khi nào hầu hết người dân biết sử dụng pháp luật để bảo vệ mình và đòi hỏi pháp luật thực hiện nhiệm vụ bảo vệ quyền con người thì lúc đó luật pháp mới được cải thiện.
Phạm Phú Khải : Trong suốt 11 năm qua, anh Thức ở trong tù, tuy mất tự do, anh đã chấp nhận bản án chế độ dành cho mình. Nhưng còn gia đình chị, đến vợ con anh Thức, và nhất là chị, hẳn lo lắng cho anh từng ngày từng giờ. Chị có thể cho biết những gì đang nằm trong suy tư của gia đình chị và vợ con anh Thức được không ạ ?
Trần Diệu Liên : Điều mà gia đình chúng tôi luôn quan tâm là tinh thần và sức khỏe của Thức luôn bình an, tuy mong muốn của gia đình tất nhiên là Thức được tự do càng sớm càng tốt, mong chờ ngày đoàn tụ sau khoảng thời gian dài xa cách. Nhưng gia đình chỉ mong làm được mọi cách có thể để bảo vệ an nguy tốt nhất cho Thức, bất kể là Thức chọn điều gì. Nói gì đi nữa thì có một điều chắc chắn là đến hôm nay ai trong gia đình cũng hiểu được giá trị tự do mà Thức đang đấu tranh không dừng lại ở cá nhân Thức mà là nền tảng tự do, dân chủ cho Việt Nam trong tương lai.
Phạm Phú Khải : Còn chị Liên thì sao ? 11 năm qua những tâm tư tình cảm của chị, nhất là hai lần mà anh Thức đã kiên quyết tuyệt thực nhiều ngày, thì lúc đó cảm nghĩ của chị như thế nào ?
Trần Diệu Liên : Trước đây tôi cũng là người thờ ơ với thời cuộc như nhiều người. Nhưng từ khi Thức bị kết án oan, tôi và gia đình bắt đầu cuộc hành trình đòi công lý cho em mình. Kể từ đó làm thay đổi nhận thức của tôi về xã hội, về tình hình chính trị đất nước, và tôi đã có cái nhìn chân thật hơn về đất nước của mình. Ban đầu tôi chỉ hành động theo sự thôi thúc tình thân, mặc dù không hiểu gì nhiều nhưng tôi tin em mình không phải là người có toan tính bạo tàn. Một thời gian sau đó tôi hiểu ra con đường của Thức là để cống hiến cho Việt Nam, để thế hệ con cháu có được một tương lai tươi sáng, tự do và phát triển bền vững thật sự.
Hơn 11 năm qua, có biết bao nhiêu là sự khó khăn vất vả về vật chất cũng như tinh thần. Không giấy mực nào tả hết được khi mà chúng tôi phải đối mặt với cả hệ thống luật pháp không thượng tôn, luôn ngồi xổm trên Hiến Pháp và vô vàn những khó khăn liên tục phát sinh trong cuộc sống đầy bất an.
Khó khăn lớn nhất vẫn là sự sợ hãi trong lòng mỗi người, sự mập mờ giữa sự thật và dối trá. Khi mà công lý bị bóp nghẹt thì lương tâm con người cũng bị dị dạng, tật nguyền, không được sống thẳng, nói thật, quyền con người luôn bị kiểm soát và chà đạp. Thử thách nhất trong tất cả là thấu hiểu và thật sự sống đúng với tinh thần đấu tranh bất bạo động. Có nghĩa là sẵn sàng chịu đựng đau khổ và hy sinh, thấu cảm cho người khác, và không chủ động tổn thương họ. Nó đồng nghĩa với việc có thể đi tù.
Những lần Thức tuyệt thực để yêu cầu nhà nước phải thượng tôn pháp luật và trưng cầu dân ý, tôi hiểu và ý thức được đây là chiến dịch phản đối phi bạo lực mà Thức buộc phải sử dụng khi mà luật pháp bị chà đạp và quyền con người bị xâm hại. Tôi nghĩ đây là phương pháp hợp lẽ phải và duy nhất giành cho những người bị áp bức trong quá trình đấu tranh cho tự do, cho công lý.
Tôi hiểu rằng bằng cách nào đó Thức muốn mọi người biết và sử dụng luật pháp một cách tối ưu để bảo vệ mình , bảo vệ công lý, từ đó thúc đẩy sự chuyển mình và thay đổi nhận thức từ người dân. Nó mang ý nghĩa rất lớn, tìm kiếm sức mạnh từ chân lý và tình thương. Cho dù biết là vậy nhưng khi đối diện với thực tế thì không dễ dàng gì. Tôi đã không thể chấp nhận và bình tâm khi biết em mình đang phải hàng ngày đối mặt với cái chết. Nó có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Thức đã tuyệt thực lên đến hơn 30 ngày.
Tôi đã phải vượt qua sự sợ hãi của bản thân và của gia đình, đối mặt với sự đàn áp của trại giam 6, yêu cầu được vào gặp Thức với bất cứ giá nào để biết thực tế tình hình sức khỏe của em mình. Tôi đã nhiều đêm không ngủ được, hết trăn trở này lại đến trăn trở khác, tự động viên tinh thần mình và mọi người để chuẩn bị cho cuộc đối đầu đầy khó khăn, thách thức. Tôi có thể làm gì đây để có thể giữ cho mình sự gan dạ, có thể sẵn sàng cùng mọi người tọa kháng trước cổng trại giam nếu hôm đó họ không cho gặp Thức và có thể bị đàn áp, bắt bớ, thậm chí bị đánh đập, hoặc đi tù. Thật là rùng rợn khi nghĩ đến điều đó. Lúc đó tôi không nghĩ được là mình sẽ ra sao nữa. Liệu ngọn lửa trong tôi có đủ để còn thắp sáng niềm tin là "công lý vẫn luôn tồn tại" để có thể cùng đồng hành với Thức trên con đường Việt Nam. Một điều an ủi và may mắn là tôi không hoàn toàn cô độc. Đã có những người bạn, bằng hữu không ngại nguy hiểm để hỗ trợ, đồng hành cùng chúng tôi trong giai đoạn khó khăn đó. Tôi r ất cảm kích sự hỗ trợ và dõi theo của mọi người dành cho Thức và gia đình trong suốt thời gian qua.
Tôi luôn có niềm tin vào con đường đấu tranh cho công lý và hướng đến chân lý. Trong suốt thời gian qua, đồng hành với Thức tôi cũng đã tỉnh thức, được khai sáng tư duy, có được niềm tin độc lập, không còn sợ hãi trước cường quyền và bất công nữa. Từ đó tôi nhìn thấy mục tiêu sống là để hướng đến đấu tranh cho công bằng và lẽ phải, sử dụng tình yêu thương nhân loại. Tôi hiểu ra rằng công lý có tồn tại hay không là do sự vận động của con người. Làm ngơ trước bất công là đồng lõa với nó. Nếu con người còn sợ hãi, lệ thuộc, chỉ biết nghe theo sự sai khiến thì bất công, độc tài sẽ ngự trị.
Nhưng cho dù sự đàn áp có tàn bạo như thế nào đi nữa thì cũng không giết được công lý. Sẽ luôn có những người dũng cảm, bất chấp thiệt thòi, thậm chí là thiệt mạng để bảo vệ công lý. Trần Huỳnh Duy Thức là người như vậy, đã bất chấp 16 năm tù đày khắc nghiệt trong lao tù, và vẫn đang kiên định niềm tin vào chân lý. Thức không phải là người đầu tiên và cũng không phải là người cuối cùng. Con người có thể trì hoãn sự vận hành của quy luật trong một vài trường hợp. Nhưng chúng ta sẽ không bao giờ có thể chống lại quy luật.
Phạm Phú Khải : Còn hiện bây giờ, những suy nghĩ lo âu của chị dành cho anh Thức có thay đổi gì không ?
Trần Diệu Liên : Tôi rất vui sau lần đi thăm Thức và đọc được lá thư 127A Thức viết cho ba và cho gia đình :
"Ba yêu cố lên nữa nha ! Chặng đường này của con đang đến những ngày tháng cuối cùng rồi. Dòng chảy đang tiến đến quyết định bản lề. Cái chốt cuối cùng đang sắp được tháo ra. Đó sẽ là sự chuyển biến đột ngột – là kết quả đột phá của cả một quá trình vận động nhiều năm rồi, đã tích tụ đủ năng lượng để vượt phá vào thời điểm quyết định. Sẽ có rất nhiều người bất ngờ đến choáng váng vì nó. Không sức mạnh nào đủ sức ngăn cản nổi nó cả.
Con vẫn ổn, cho dù điều kiện thế nào thì con vẫn sẽ vượt qua hết như con luôn như vậy hơn 11 năm qua nên ba và mọi người đừng quá lo. Rồi những điều tốt đẹp sẽ đến nhanh thôi."
Phạm Phú Khải : Nếu chị có một điều mong ước ngay lúc này cho anh Thức thì điều đó là gì, thưa chị ?
Trần Diệu Liên : Thức sẽ đạt được mong muốn của mình : tự do cho Thức và tự do cho Việt Nam.
Phạm Phú Khải : Cảm ơn chị Trần Diệu Liên đã dành cho tôi cuộc trò chuyện này. Trước khi dứt lời, chị có điều gì chia sẻ thêm không chị ?
Trần Diệu Liên : Cảm ơn Phú Khải đã cho tôi cơ hội được chia sẻ câu chuyện của Thức và gia đình trong suốt 11 năm vừa qua.
Tôi chúc Phú Khải và mọi người thật nhiều sức khỏe và vững tin. Mặc dù đây là giai đoạn vô cùng khó khăn, cho Việt Nam nói riêng và cho cả thế giới nói chung, nhưng mọi người đừng nản lòng. Mọi hành động tốt đẹp cho dù là nhỏ nhặt nhất đều sẽ làm cho cuộc sống này đáng yêu hơn một chút. Chúng ta sẽ cố gắng cùng nhau vượt qua nút thắt này vì chúng ta còn có rất nhiều việc phải làm ở phía trước.
Phạm Phú Khải
Nguồn : VOA, 15/09/2020
Một điều rất khích lệ là gần đây cộng đồng mạng xã hội mà nhất là FaceBook quan tâm sâu sát diễn biến phong trào sinh viên Hồng Kông với sự đồng cảm, khích lệ, chia sẻ tinh thần quả cảm của các bạn trẻ yêu tự do, dấn thân đấu tranh cho dân chủ, chống lại bạo quyền.
Tự do không cho không, phát không
Hình ảnh Hoàng Chí Phong được cập nhật, lan truyền với sự ngưỡng mộ, tôn vinh. Đó là tình cảm đáng trân trọng, là nhận thức về cái đẹp, sự tôn vinh, định hướng lý tưởng sống đúng đắn. Thước đo thương ghét đúng sai của các bạn trẻ khá chuẩn mực theo trào lưu chung của xã hội và cũng theo bối cảnh thực tại của đất nước hiện nay.
Tự do, dân chủ không phải là thứ có thể cầu xin nhất là trong một đất nước đang bị cai quản bởi chế độ toàn trị mọi quyền của người dân từ quyền nói ra sự thật, nói ra điều thương ghét đều bị bóp nghẹt, bị kiểm soát. Sự thật bị đắp chiếu bởi guồng máy tuyên truyền và an ninh.
Chính vì vậy, đất nước Việt rất cần những Hoàng Chí Phong và cần cả những người tiếp bước Hoàng Chí Phong Việt. Việt Nam hiện có những Hoàng Chí Phong hay không ? Đương nhiên không thể có một hóa thân y hệt, không thể có phiên bản Hoàng Chí Phong 2.0 hoàn hảo. Chúng ta chưa có những tuyên ngôn đòi hỏi quyền tự do tuyệt đối, sự dân chủ tuyệt đối nhưng chúng ta không thiếu những tấm gương nhiệt huyết đấu tranh cho từng lĩnh vực, từng vấn đề sự kiện cụ thể đòi hỏi sự công bằng, đòi hỏi quyền lợi chính đáng cho một bộ phận người dân.
Đó là một Hà Văn Nam đấu tranh với BOT bẩn, đó là anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh đấu tranh và xây dựng nền báo chí tự do, đó là Trần Huỳnh Duy Thức, Luật sư Lê Công Định đấu tranh cho nền luật pháp minh bạch,… gần đây nhất là Tiến sĩ Phạm Chí Dũng người dấn thân cho quyền lập hội, quyền tự do báo chí… Tất cả những người ấy đều đã đang bị bắt, bị tù đày, bị bôi bẩn đời tư…bởi chính quyền chuyên chế và hệ thống cai trị bạo lực.
Những người ấy đều học hành, kinh doanh thành đạt, họ có sẳn và sẽ tiếp tục có tương lai vinh thân, nhàn nhã cho cá nhân, gia đình nếu chỉ cần nhắm mắt, bịt tai trước các oan trái, bất công của xã hội. Anh Ba Sàm, Phạm Chi Dũng còn là những hạt giống đỏ, là thái tử đảng con của Ủy viên Trung ương, Thường vụ Thành ủy, họ có đủ ưu quyền và tài năng để nắm giữ những vị trí then chốt trong bộ máy cai trị. Thế nhưng họ đã từ bỏ "thế giới vàng" để dấn thân vào con đường chông gai đấu tranh cho những giá trị chung của xã hội, của đất nước.
Rất tiếc, họ thiếu hoặc chưa được hậu thuẫn mạnh mẽ của xã hội như Hoàng Chí Phong. Lần lượt, từng người bị chính quyền bắt giam, bị xử án mà chưa vấp phải một phản ứng đáng kể, khả dĩ nào từ xã hội, từ những người đang bị đàn áp mà họ đang đấu tranh. Bó đũa bị bẻ gãy lần lượt từng chiếc thì sẽ không bao giờ tụ lại được thành một ngọn cờ.
Ai có dám chắc rằng những Trương Châu Hữu Danh, Nguyễn Trung Bảo, Bạch Hoàn… những nhà báo sạch đang nói thẳng về những sai trái cụ thể trong các lĩnh vực kinh tế, hành chính một ngày nào đó không bị bắt vì những tôi phạm rất trừu tương như tuyên truyền chống phá nhà nước… ?
Trấn áp, tạo sự sự hãi trong toàn xã hội, trong mỗi con người là phương pháp là mục tiêu của chế độ toàn trị. Với hệ thống pháp luật mà ngay cả ý tưởng phản biện của người dân với chính quyền cũng bị xem là hành vi phạm tội, khi mà phiên tòa là nơi trình diễn thảm cảnh pháp luật bị chà đạp thì ai cũng có thể bị bắt.
Nhưng qua phiên tòa xử Luật sư Trần Vũ Hải cho thấy mặc dù công khai trình diễn bạo quyền, khám xét thu giữ phương tiện nghề nghiệp của các Luật sư, cưỡng chế lôi kéo Luật sư bào chữa ra khỏi phiên tòa… cuối cùng, tòa vẫn phải chỉ tuyên bản án gượng gạo cải tạo không giam giữ với Luật sư Hải. Có người giải thích cho rằng bao nhiêu đó cũng đủ mục đích của nhà cầm quyền là loại bỏ Luật sư Trần Vũ Hải ra khỏi một số phiên tòa nhạy cảm sắp tới, không cho Luật sư Hải tham gia Ban Chủ nhiệm Đoàn Luật sư Hà Nội… E rằng không đơn giản như vậy. Con mèo không bao giờ tha mạng con chuột chỉ vì đã ăn no, dù no nó vẫn giết chuột mà không ăn thịt. Mèo không tha chuột mà chuột chỉ sống vì mèo không thể giết. Con số 60 Luật sư bào chữa mới chính là sức nặng thách thức bảo vệ cho Luật sư Trần Vũ Hải. Bởi vì mục đích cuối cùng việc khởi tố xét xử hoàn toàn trái pháp luật với Luật sư Trần Vũ Hải nhằm vào mục đích lớn hơn là trấn áp, đe dọa giới Luật sư dấn thân vào các vụ việc bảo vệ dân oan, bảo vệ những giá trị công bằng như vườn rau Lộc Hưng, Thủ Thiêm, Đồng Tâm…
Việc khởi tố bắt giam Tiến sĩ Phạm Chí Dũng lần này cũng vậy. Dù từ cổng thông tin điện tử của Công An Thành phố Hồ Chí Minh hay các báo lề phải là về hành vi "Làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước Việt Nam theo Điều 117 BLHS 2015. Ông Dũng bị cho là có nhiều hoạt động công khai vi phạm pháp luật nghiêm trọng và rất nguy hiểm đến an ninh trật tự". Ai cũng biết rằng một trong những phương tiện hoạt động công khai của Tiến sĩ Phạm Chí Dũng là trang fb cá nhân nơi phổ cập các bài viết của ông và của tờ Việt Nam Thời Báo. Hơn 24 giờ sau khi ông bị bắt trang này vẫn hoạt động bình thường không bị đóng như những Fb khác của Bác sĩ Hồ Hải hay Trương Duy Nhất. Để cho trang này tồn tại chứng tỏ nó không nguy hiểm cho an ninh trật tự như công an công bố.
Chia sẽ với những người trẻ đấu tranh ở nước khác là cần thiết là nung nấu tình cảm tri thức đúng đắn nhưng im lặng với việc trấn áp người đấu tranh ngay tại nước mình, xã hội của mình là bạn đang thờ ơ với số phận của chính mình, gia đình mình.
Những nguy cơ độc hại của chế độ toàn trị sẽ đè lên số phận của mỗi người dân không chỉ về sự áp bức tự do, sự bất công mà còn trên từng đồng thuế, từng dịch vụ xã hội bạn giao tiếp và trong từng hơi thở không khí nặng mùi ô nhiểm.
Cộng đồng người Việt ở nước ngoài và những người yêu chuộng tự do dân chủ trên thế giới cũng cần lên tiếng tiếp sức cho những Phạm Chí Dũng, Trần Huỳnh Duy Thức, Bùi Văn Nam… để những Hoàng Chí Phong của Việt Nam không bị bức hại đàn áp trong đơn độc.
Có như thế mới hy vọng tuổi trẻ Việt Nam tiếp bước tuổi trẻ Hồng Kông
Gió Bấc
Nguồn : RFA, 22/11/20198 (Gió Bấc's blog)
Trần Huỳnh Duy Thức, một trí thức, môt doanh nhân trẻ có tài, anh đã cùng nhóm bạn bè say sưa nghiên cứu những công trình nhằm góp phần chấn hưng đất nước, đặc biệt là trong lĩnh vực quản lý kinh tế, chống tham nhũng và trong lĩnh vực viễn thông, điện tử.
Thay vì khuyến khích những tài năng trẻ như anh phát triển, giới bạo quyền cộng sản lại tìm những thủ đoạn độc ác để triệt hạ anh. Chúng gán cho anh cái tội "trộm cước viễn thông" rồi chuyển sang tội danh "hoạt động lật đổ chinh quyền". Với tội danh này bạo quyền cộng sản đã tuyên phạt anh Trần Huỳnh Duy Thức 16 năm tù.
Đến nay anh Trần Huỳnh Duy Thức đã trải qua hơn 10 năm trong ngục tù cộng sản. Bất chấp mọi thủ đoạn đe dọa và mua chuộc của giới cầm quyền, anh Trần Huỳnh Duy Thức vẫn kiên trinh, bất khuất đi theo con đường đã chọn.
Từ Sài Gòn, luật sư nhân quyền Lê Cộng Định đã có cuộc trả lời phỏng vấn của nhà báo Trần Quang Thành về tấm lòng kiên trinh và tinh thần bất khuất của anh Trần Huỳnh Duy Thức. Nội dung như sau, mời quí vị cùng nghe.
Luật sư nhân quyền Lê Công Định trả lời phỏng vấn của nhà báo Trần Quang Thành
Trần Quang Thành thực hiện
Nguồn : Tiếng Dân Việt Media, 07/06/2019
Ngày 24/05/2009, là tròn 10 năm tù nhân chính trị Trần Huỳnh Duy Thức bị bắt với cáo buộc ‘hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân’ trong khi ông là một trí thức có tầm, toàn tâm- toàn ý đóng góp cho một đất nước Việt Nam phát triển.
Tù nhân chính trị Trần Huỳnh Duy Thức. RFA PHOTO
‘Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại’ là câu để nói lên sự khắc nghiệt về thời gian mà con người phải chịu khi bị giam cầm. Tuy nhiên, thời gian 10 năm vẫn không thể bẻ gãy ý chí của tù nhân chính trị Trần Huỳnh Duy Thức.
Trần Huỳnh Duy Thức là một nhân vật bất đồng chính kiến sinh ngày 29/11/1966, tại Sài Gòn. Ông là cựu Tổng Giám đốc của Công ty Dịch vụ điện thoại internet OCI. Ông bị cơ quan an ninh Việt Nam bắt giam và Tòa án Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh đưa ra xét xử vào ngày 20/01/2010 và kết án 16 năm tù với tội danh ‘hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân’.
Từ Sài Gòn, Nhà báo Nguyễn Ngọc Già, cựu tù nhân nhân quyền, khi trao đổi với RFA hôm 24/05/2019, đưa ra nhận xét về anh Trần Huỳnh Duy Thức :
"Phải nói là tôi rất xúc động khi ngày hôm nay tròn 10 năm anh Trần Huỳnh Duy Thức ở tù. Với quá trình dài như vậy, là một nhà báo theo dõi rất sát tình hình Trần Huỳnh Duy Thức, thì có lẽ cho đến thời điểm hiện nay, Trần Huỳnh Duy Thức là người duy nhất thể hiện, nhân cách người Việt Nam đầy đủ nhất, trọn vẹn nhất. Ngoài ra thì tôi nhận thấy ở anh Trần Huỳnh Duy Thức có cả sự thành tâm thiện tâm và kiên tâm, mà hiếm có một tù nhân lương tâm nào ở Việt Nam có được như anh ấy".
Trần Huỳnh Duy Thức cùng Lê Thăng Long và một số người khác vào năm 2005 lập ra Nhóm nghiên cứu Chấn thông qua việc nghiên cứu tình hình chính trị, kinh tế, xã hội ở Việt Nam.
Vào tháng 11/2008, ông Trần Huỳnh Duy Thức lập ra hai blog có tên Change We Need và Trần Đông Chấn đăng tải những bài viết và bình luận về lãnh đạo và nền chính trị Việt Nam.
Ông bị bắt vào ngày 24/05/2009 với cáo buộc ban đầu là ‘trộm cước viễn thông’ ; tuy nhiên sau đó tội danh chuyển thành ‘hoạt động nhằm lật đổ chính quyền’.
Ba người cùng bị bắt và đưa ra tòa với ông Trần Huỳnh Duy Thức là luật sư Lê Công Định, doanh nhân Lê Thăng Long, thạc sĩ công nghệ thông tin Nguyễn Tiến Trung.
Trao đổi với RFA hôm 24/05/2019 từ Sài Gòn, cựu tù nhân lương tâm Lê Thăng Long, là người cũng đã bị bắt và bị tuyên án tù trong cùng vụ án với tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức, nhận định :
"10 năm đã trôi qua, sự vô lý đó đã lập lại trong 10 năm, trong thời gian ban đầu thì sự kêu gọi trả tự do cho anh Thức đã diễn ra rất nhiều lần, nhưng cho đến nay vần chưa được thực thi. Điều này không những không đúng với luật pháp hiện hành mà còn đi ngược sự văn minh và tiến bộ của nhân loại".
Sau khi bị kết án, ông Thức bị giam tại trại Xuân Lộc, Đồng Nai. Sau vụ tù nhân nổi dậy vào cuối tháng 6/2013, ông bị chuyển ra Xuyên Mộc, Bà Rịa - Vũng Tàu. Trong quá trình bị bắt anh Trần Huỳnh Duy Thức cùng gia đình phía bên ngoài rất nhiều lần làm đơn để kêu oan.
Bà Trần Thị Diệu Liên, chị gái của tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức, khi trao đổi với chúng tôi hôm 24/5 từ Sài Gòn, nhớ lại :
"Trong quá trình Thức bị bắt, tôi thấy Thức luôn đấu tranh và bảo vệ mình theo con đường luật pháp. Suốt trong quá trình đó, gia đình tôi luôn luôn phía bên ngoài, làm đơn để kêu oan. Đầu tiên là việc kêu gọi xử giám đốc thẩm, bởi vì trong quá trình điều tra Thức luôn bị bức cung nhục hình. Sau đó thì gia đình có kết hợp với những người chung vụ án là anh Định, anh Long và anh Trung để làm đơn xin tái thẩm, để anh Thức được xử lại. Suốt quá trình 10 năm gia đình chi lúc nào cũng kêu oan cho Thức, nhưng cũng không nhận được câu trả lời thỏa đáng nào từ phía tòa án".
Ngày 5/5/2016, Trần Huỳnh Duy Thức bị chuyển từ trại Xuyên Mộc ở tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu đến nhà tù số 6 tỉnh Nghệ An. Theo gia đình anh cho hay, anh Thức bị cưỡng bức, còng tay và bịt miệng suốt chuyến đi vì phản đối quyết định này.
Bà Trần Thị Diệu Liên cho biết lý do thật sự anh Trần Huỳnh Duy Thức bị chuyển đến nhà tù số 6 tỉnh Nghệ An :
"Suốt quá trình Thức ở tù 10 năm qua, cái tôi nhớ mãi, bức xúc nhất, là khi Thức bị chuyển từ trại giam Xuyên Mộc đến trại 6 Nghệ An, với lý do là từ chối đi tị nạn ở Mỹ. Khi đó Thức bị khống chế đưa lên xe, để chuyển về Nghệ An, trong khi không có một quyết định nào từ cơ quan nào ? Từ Tổng cục hay cơ quan điều tra nào ? Họ vào ban đêm và khống chế đưa Thức về trại 6 Nghệ An".
Hình minh họa phong trào tiếp sức cùng Trần Huỳnh Duy Thức Courtesy FB Trần Huỳnh Duy Thức
Tại nhà tù Nghệ An, anh Trần Huỳnh Duy Thức tiếp tục nhiều lần bị ép buộc đi định cư tại Hoa Kỳ, nhưng anh vẫn không đồng ý.
Theo cựu tù nhân lương tâm Lê Thăng Long, anh Thức ở lại để đấu tranh cho quyền của người Việt Nam. Anh Lê Thăng Long cho biết, anh và các bằng hữu sẽ tiếp tục con đường đấu tranh, không chỉ để trả tự do cho anh Thức theo như trước đây, mà làm sao để những trường hợp như anh Thức, như anh và bạn anh, không được lập lại trong tương lai.
Vào ngày 14/05/2016, anh Trần Huỳnh Duy Thức đã yêu cầu được gặp toàn thể gia đình gồm 14 người. Anh bác bỏ ý định đi Mỹ định cư như cái giá trao đổi để hưởng sự tự do, đồng thời thông báo với cả nhà việc tuyệt thực đến chết mới thôi từ ngày 24/05 để đòi sự thượng tôn pháp luật và yêu cầu trưng cầu dân ý trao cho người dân quyền quyết định thể chế chính trị của đất nước.
Anh Trần Huỳnh Duy Thức tuyệt thực lần 1 trong tù kéo dài 15 ngày từ ngày 24/05/2016. Khi đó, một phong trào hưởng ứng thái độ bất khuất của Trần Huỳnh Duy Thức đã nổ ra bắt đầu bằng các cuộc tuyệt thực tập thể.
Đến ngày 13/08/2018, anh Trần Huỳnh Duy Thức đã tiếp tục tuyệt thực để phản đối yêu cầu nhận tội từ phía công an để đổi lại lệnh đặc xá, cùng với đó ông cũng phản đối những ngược đãi của trại giam đối với mình. Tổng cộng lần này anh Thức đã tuyệt thực 34 ngày.
Bà Trần Thị Diệu Liên cho biết, bà cùng gia đình, vẫn tiếp tục kêu oan cho Trần Huỳnh Duy Thức :
"Gần đây nhất là năm 2015, Việt Nam có sửa đổi điều 79 thành 109 trong Bộ luật hình sự 2015, có thêm khoảng 3 là người chuẩn bị phạm tội thì mức án từ 3 đến 5 năm tù. Theo phân tích của các luật sư thì Thức nằm trong trường hợp này. Gia đình Chị và Thức vào năm 2018, đã làm đơn gởi lên Tòa án Nhân dân Tối cao để đề nghị miễn hình phạt còn lại cho mình. Tính đến nay thì rõ ràng họ đã giam Thức quá thời hạn là 5 năm. Luật này có hiệu lực từ 1/1/2018, nhưng cho đến nay vẫn không nhận được trả lời từ Tòa án Nhân dân".
Trại 6, Thanh Chương, tỉnh Nghệ An, vẫn là nơi mà người tù chính trị Trần Huỳnh Duy Thức hiện đang phải thụ án 16 năm tù với cáo buộc ‘hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân’. Ông Trần Văn Huỳnh, thân phụ của tù chính trị Trần Huỳnh Duy Thức, vào ngày 24/05/2019 cho Đài Á Châu Tự Do biết thông tin mới nhất về anh Thức sau lần thăm gặp gần đây :
"Gia đình đi thăm Thức mỗi tháng một lần, lần thăm vừa rồi là ngày 11/05, nói chung, tình sức khỏe của Trần Huỳnh Duy Thức tương đối ổn định. Vừa rồi có những lá thư Thức gởi về nhà, mà chúng tôi không nhận được. Chính tôi là người đã gởi khiếu nại về việc đó lên Thanh tra công an, và kể cả bên Bộ trưởng (công an) về việc này".
Cựu tù nhân lương tâm Lê Thăng Long cho rằng, sự khởi đầu của anh và những người cùng chí hướng từ hơn 10 năm trước, thì đến thời điểm hiện nay, đã được sự hưởng ứng, đồng lòng của rất nhiều người và đang lan tỏa, với nhiều hình thức khác nhau. Theo anh Long, tiến trình này đang ngày càng có tín hiệu rất là tốt, tạo nên một sự vận động chung và sức ép rất lớn để làm sao chính quyền Việt Nam hiện nay có những sự thay đổi thật sự.
Chúng tôi xin mượn lời luật sư Lê Công Định viết trên trang cá nhân của mình vào ngày tròn 10 năm anh Trần Hùynh Duy Thức bị bắt giam để thay cho lời kết : "Năm tháng dài trong ngục tù đã đào luyện thêm ý chí sắt đá của anh và biến tên anh thành biểu tượng tự do của cả dân tộc. DUY THỨC để chuyển mình trước thời cuộc thế giới hiện nay là điều dân tộc Việt Nam phải bước tới".
Trung Khang
Nguồn : RFA, 24/05/2019
Người đứng đầu nhóm Công án Bia Sơn suy kiệt trong nhà tù (RFA, 24/05/2019)
Tù chính trị Trần Công hay Phan Văn Thu, người đứng đầu giáo phái Hội Đồng Công Luật Công Án Bia Sơn, đang thụ án chung thân tại Trại giam Gia Trung, Gia Lai, suy kiệt trong tù.
Tù chính trị Trần Công hay Phan Văn Thu trong phiên tòa năm 2013. Nguồn : tinmoi.vn
Tin từ những người quan tâm cho hay ông này hiện đang bị giam chung với tù chính trị khác là mục sư Nguyễn Trung Tôn. Và do bản thân suy kiệt đến mức không thể tự phục vụ được nên người bị giam chung là mục sư Nguyễn Trung Tôn phải giúp đỡ cho ông này.
Bà Võ Thị Thanh Thúy, vợ tù chính trị Trần Công hay Phan Văn Thu, vào ngày 24 tháng 5 cho Đài Á Châu Tự Do biết như sau :
"Có hỏi thăm tình hình sức khỏe và ở trong đó thế nào thì ông cũng cho biết sức khỏe ông kém lắm, ông ốm và bị rất nhiều bệnh như tim mạch, tiểu đường, thấp khớp, hở van tim, thêm chứng bệnh dị ứng thời tiết, cứ khi thời tiết thay đổi thì ông bị ho. Gia đình rất lo cho ông".
Bà này cho biết trước đây gia đình có làm đơn cho ông để được khám chữa bệnh nhưng chỉ được một lần rồi thôi.
"Có kêu lên trung ương, trại giam, làm đơn xin cho ông được đi khám bệnh viện tuyến trên để được khám đầy đủ hơn chứ trại giam không đủ điều kiện khám và cho thuốc. Chờ một thười gian họ chuyển ông lên bệnh viện Gia Lai để ông khám, nhưng họ nói ông chưa đủ điều kiện để tạm dừng thi hành án thành ra sau khi trị liệu xong họ lại đưa về trại giam tiếp".
Hiện, một trong những tù nhân thuộc giáo phái Ân Đàn Đại Đạo là ông Đoàn Đình Nam được bà Võ Thị Thanh Thúy báo là cũng đang rất yếu, được dự đoán là khó qua khỏi.
Theo lời bà Thúy, phía trại giam ông Nam cũng đã liên lạc và kêu thân nhân ông Nam làm đơn xin tạm dừng thi hành án đối với ông Đoàn Đình Nam.
Ông Trần Công hay Phan Văn Thu sinh năm 1948. Ông cùng 21 người khác bị tòa tỉnh Phú yên kết án chung thân với cáo buộc ‘hoạt động nhằm lật đổ chính quyền’ trong đợt xử kết thúc vào ngày 4 tháng 2 năm 2013.
Nhóm của ông này xây dựng khu du lịch sinh thái Đá Bia ở Phú Yên theo hướng ‘tiền sinh thái, hậu tổ đình’ tại khu vực Suối Lớn, Đèo Cả, thuộc địa bàn xã Hòa Xuân Nam, huyện Đông Hòa, tỉnh Phú Yên.
Vào tháng 2 năm 2012, Công an tỉnh Phú Yên đột nhập vào khu này, sau đó tiến hành bắt giữ những người tham gia. Tổng cộng có 25 người bị bắt và bị án tù nặng từ 10 đến 17 năm. Riêng Ông Trần Công bị chung thân.
Vào ngày 15 tháng 6 năm 2015 một số tổ chức xã hội dân sự độc lập tại Việt Nam đồng ký tên vào Bản lên tiếng về vụ án ‘Hội đồng Công Luật Công Án Bia Sơn’ cho rằng những người trong cuộc bị oan.
******************
Ân xá Quốc tế : vụ tra tấn Nguyễn Văn Hóa là "vô cùng nghiêm trọng" (RFA, 24/05/2019)
Tổ chức Ân xá Quốc tế hôm nay 24/5 gọi vụ việc tù nhân lương tâm và là phóng viên của Đài Á Châu Tự Do Nguyễn Văn Hóa bị công an quản giáo trại giam An Điềm đánh đập gây thương tích hôm 12/5 và sau đó bị biệt giam là "vô cùng nghiêm trọng".
Hình minh họa. Tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Hóa -Photo : RFA
Ông Nguyễn Trường Sơn, người tổ chức chiến dịch cho Ân xá Quốc tế ở Việt Nam và Campuchia trả lời qua email khẳng định, sự việc này không những vi phạm luật pháp Việt Nam mà còn vi phạm cả luật pháp quốc tế.
"Chúng tôi khẳng định rằng Nguyễn Văn Hóa là một tù nhân lương tâm, có nghĩa, đáng lý ra anh không phải chịu cảnh tù đày ngay từ đầu, việc bắt bớ và bỏ tù anh chỉ nói lên sự độc đoán của chính quyền.
Hiến pháp Việt Nam năm 2013 quy định rằng ‘Mọi người có quyền bất khả xâm phạm về thân thể. Không bị tra tấn’, ngoài ra, Việt Nam còn là quốc gia thành viên của Công ước Chống tra tấn của Liên Hiệp Quốc, do vậy, việc trại giam An Điềm tra tấn Nguyễn Văn Hóa là hành vi vi phạm luật pháp Việt Nam và vi phạm công ước quốc tế.
Chúng tôi hối thúc chính quyền Việt Nam trả tự do cho Nguyễn Văn Hóa ngay lập tức và vô điều kiện, ngoài ra, phải ngay lập tức điều tra và đưa những người chịu trách nhiệm ở trại giam An Điềm ra trước pháp luật", ông Sơn cho hay.
Tổ chức quốc tế làm việc với sứ mệnh giải phóng tất cả các tù nhân lương tâm trên thế giới hôm 24/5 cũng kêu gọi quốc tế hành động khẩn cấp cho Nguyễn Văn Hóa bằng cách viết thư cho Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Xuân Phúc kêu gọi trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện cho Hóa.
Trong chuyến thăm gặp ngày 23/5 tại trại giam An Điềm tỉnh Quảng Nam, tù nhân lương tâm Hoàng Bình tiết lộ với người thân việc bản thân cùng với ông Nguyễn Bắc Truyển và các tù chính trị khác đã đồng loạt tuyệt thực 11 ngày để phản đối việc trại giam đánh đập và biệt giam Nguyễn Văn Hóa.
"Chúng tôi hiểu rằng tuyệt thực là lựa chọn cuối cùng của tù nhân lương tâm khi đối diện với ngược đãi ở trong tù.
Chúng tôi đồng cảm và sẽ đồng hành với tất cả mọi người trong việc yêu cầu trại giam An Điềm phải ngưng lập tức các hình thức ngược đãi và đối xử vô nhân đạo đối với Nguyễn Văn Hóa", ông Nguyễn Trường Sơn bình luận.
Nguyễn Văn Hóa bị tòa án Nhân dân tỉnh Hà Tĩnh hồi tháng 11/2017 kết án 7 năm tù và 3 năm quản chế với cáo buộc tuyên truyền chống nhà nước.
Phóng viên Nguyễn Văn Hóa là người đã dùng flycam quay phim những cuộc biểu tình của người dân ở miền Trung phản đối công ty Formosa Hà Tĩnh xả thải gây ô nhiễm môi trường biển các tỉnh miền Trung năm 2016.
*******************
Đúng 10 năm giam tù doanh nhân yêu nước Trần Huỳnh Duy Thức (RFA, 24/05/2019)
Tù chính trị Trần Huỳnh Duy Thức tính đến hôm nay phải ở trong nhà giam của chính phủ Việt Nam đúng 10 năm kể từ ngày bị bắt 24 tháng 5 năm 2009.
Nhà hoạt động Trần Huỳnh Duy Thức tại phiên tòa ở Thành phố Hồ Chí Minh hôm 20/1/2010 - AFP
Trại 6, Thanh Chương, tỉnh Nghệ An là nơi mà tù chính trị Trần Huỳnh Duy Thức hiện đang thụ án 16 năm tù với cáo buộc ‘hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân’.
Ông Trần Văn Huỳnh, thân phụ của tù chính trị Trần Huỳnh Duy Thức, vào ngày 24 tháng 5 năm 2019 cho Đài Á Châu Tự Do biết thông tin mới nhất về anh Thức sau chuyến thăm mới nhất :
"Gia đình đi thăm Thức mỗi tháng một lần, lần thăm vừa rồi là ngày 11/5, nói chung, tình sức khỏe của Trần Huỳnh Duy Thức tương đối ổn định. Vừa rồi có những lá thư Thức gởi về nhà, mà chúng tôi không nhận được. Chính tôi là người đã gởi khiếu nại về việc đó lên Thanh tra công an, và kể cả bên Bộ trưởng (công an) về việc này".
Tin từ gia đình cho biết tù nhân Trần Huỳnh Duy Thức nhiều lần được đề nghị chấp nhập đi sống lưu vong để ra khỏi nhà tù của chính phủ Hà Nội, nhưng ông đều từ chối.
Ông Trần Huỳnh Duy Thức sinh năm 1966. Ông từng là một doanh nhân thành đạt trong lĩnh vực công nghệ thông tin. Vào năm 2005, Ông cùng một số thân hữu lập ra nhóm có tên Nghiên Cứu Chấn chuyên đưa ra những nhận định về tình hình chính trị, kinh tế, xã hội tại Việt Nam. Vào tháng 11 năm 2008, Ông Trần Huỳnh Duy Thức lập ra hai blog có tên Change We Need và Trần Đông Chấn đăng tải những bài viết và bình luận về lãnh đạo và nền chính trị Việt Nam.
Ông bị bắt vào ngày 24 tháng 5 năm 2009 với cáo buộc ban đầu là ‘trộm cước viễn thông’ ; tuy nhiên sau đó tội danh chuyển thành ‘hoạt động nhằm lật đổ chính quyền’.
Ba người cùng bị bắt và đưa ra tòa với Ông Trần Huỳnh Duy Thức là luật sư Lê Công Định, doanh nhân Lê Thăng Long, thạc sĩ công nghệ thông tin Nguyễn Tiến Trung.
Phiên xử vào ngày 20 tháng 1 năm 2010, tuyên án ông Trần Huỳnh Duy Thức 16 năm tù giam.
Sau khi có án, Ông Trần Huỳnh Duy Thức đã ba lần bị chuyển trại giam. Đầu tiên ông bị giam ở trại Xuân Lộc, Đồng Nai. Sau đó bị chuyển đến trại Xuyên Mộc, tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu. Lần thứ ba là tháng 5 năm 2016 ông bị chuyển ra trại 6, Nghệ An.
******************
Sa di Thích Đồng Long phản đối đàn áp (RFA, 24/05/2019)
Sa di Thích Đồng Long thuộc Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất ra khỏi Công an Phường Bến Nghé, Thành phố Hồ Chí Minh sau khi bị bắt giữ vì đến biểu tình trước Lãnh sự quán Hoa Kỳ ở Thành phố Hồ Chí Minh.
Sư thầy Thích Đồng Long (giữa) tại cuộc biểu tình trước Đại Sứ quán Mỹ ở Sài Gòn hôm 10/6/2018 Photo : RFA
Trong khi bị giam giữ vị Sa di này được cho biết tiến hành tuyệt thực.
Mẹ của Sa di Thích Đồng Long vào chiều tối ngày 24 tháng 5 cho Đài Á Châu Tự Do biết :
Những người công an bắt nói thầy lý do là gây rối trật tự phải phạt tiền. Thầy Đồng Long nói lại bây giờ tôi không đóng phạt. Tôi đấu tranh vì dân vì đạo. Tôi ngồi trước Tòa đại sứ là có vấn đề chứ không phải tôi đến đây gây rối với các ông. Nhà cầm quyền đối xử bất công với các thầy tu và gia đình mẹ tôi nên tôi ngồi đây chứ không gây rối.
Việc bắt giữ Sa di Thích Đồng Long xảy ra vào chiều ngày 22 tháng 5 sau khi ông đến trước Lãnh sự quán Hoa Kỳ ở Thành phố Hồ Chí Minh để biểu tình phản đối những vi phạm tự do tôn giáo- tín ngưỡng và vi phạm nhân quyền của chính phủ Việt Nam. Việc phản đối được cho biết do lực lượng chức năng xã Trung Lập Hạ sách nhiễu, tháo bảng Chùa Liên Trì 2 hiện nay của Hòa Thượng Thích Đồng Long.
Ngoài ra, còn một lý do khác mà thầy Thích Đồng Long đấu tranh hiện nay là vì giấy chứng minh nhân dân của ông đã bị công an tịch thu sau lần biểu tình vào ngày 10/6/2018 mà vẫn chưa được làm lại, theo như lời của bà Rươi :
Chính quyền Việt Nam phải làm giấy chứng minh cho thầy Đồng Long chứ không thể được. Thầy Đồng Long là người tu mà bảo thầy làm giấy không để Đạo Phật. Chính quyền Việt Nam bảo nếu theo đạo thống nhất thì không đồng ý. Thầy trả lời : tôi đã đi tu thì chuyện đồng ý hay không là của các ông, nhưng tôi là người dân, người tu thì các ông phải đưa giấy cho tôi.
Sa di Thích Đồng Long trước đây tu tập tại Chùa Liên Trì ở Quận 2 Thành phố Hồ Chí Minh do Hòa Thượng Thích Không Tánh trụ trì. Tuy nhiên chùa này bị cơ quan chức năng phá hủy vào tháng 9 năm 2016. Sau đó Sa di Thích Đồng Long về nhà tại ấp Trung Hòa, xã Trung Lập Hạ, huyện Củ Chi tiếp tục tu tập và cải gia vi tự xây nên Chùa Liên Trì 2.
Cảm giác bất lực nhất thời trước nỗi đau của người khác, là một cảm giác ghê sợ và xoáy nhói vào trong suy nghĩ không thôi. Câu chuyện của tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức mới đây, về việc ông bị ngộ độc trong nhà tù, là một ví dụ.
Tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức
Theo lời kể, gia đình của ông Thức choáng váng khi nghe ông mô tả về việc ông có biểu hiện ngộ độc, nhưng được chữa trị sơ sài, thậm chí khi ông Thức muốn áp dụng các biện pháp muốn tự bảo vệ mình như chọn ăn mì gói và đồ đóng kín sẳn, thì cai tù phản ứng lạ thường là nói sẽ không cấp nước sôi.
Điềm tĩnh và thậm chí có phần ngạo nghễ, ông Thức nói lại rằng "vậy thì ăn mì sống cũng được”.
Dĩ nhiên, đó là bản lĩnh của người trong cuộc, nhưng với người bên ngoài, thì nghe quặn đau. Bởi tự do của một con người bị tước đoạt, giờ lại nghe đâu cuộc sống cũng dần bị cấu xé từng phần, theo kiểu vô luân nhất mà hiện thực Việt Nam được biết.
Lần đầu tiên, từ trại giam Nghệ An ra sân bay, gia đình ông Thức đã viết thư khẩn cho bạn bè, người quen. Ngay trong đêm, khi máy bay chưa cất cánh về Sài Gòn, thư đã đến với từng người. Có nhiều người đã không ngủ được. Những lời nhắn từ các luật sư, bác sĩ, giới truyền thông… liên tục qua lại với nhau trong đêm ấy.
"Sau khi đọc bài hát của ảnh tặng Ba, ảnh nói ngay là cách đây 4 ngày (tức Thứ Ba), lúc 5g15, thức dậy ảnh thấy chao đảo, đo huyết áp rất cao : 150/110, mồ hôi ra rất nhiều, uống nước thì bị ộc ra, ộc ra có lẫn một vài sợi máu tươi. Nằm một lát thì ộc ra rất nhiều mật vàng, mật xanh, chao đảo, nghiêng ngã, quay cuồng. Y tế trại giam cho uống 2 viên thuốc thì ộc ra hết. Họ nói "bị tuần hoàn não".
Đến 7g, huyết áp trở lại bình thường và có thể ăn sáng, ăn cơm bình thường nhưng cả ngày hôm đó mệt lắm. Đếm hôm sau thì trở lại bình thường đến hôm nay.
Anh Thức nói nhờ bác sĩ xem như vậy là bị gì.
Anh Thức dặn tháng sau gia đình đi thăm vào ngày 8/12 nhưng nếu bác sĩ thấy tình hình sức khoẻ của ảnh gấp thì ra thăm ảnh ngày 1/12.
Anh Thức nói bây giờ ảnh cảm thấy không an toàn, không dám ăn cơm trại, chỉ ăn mì gói cầm cự kêu cứu nhân dân, bạn bè quốc tế. Nếu trại không phát nước sôi thì ăn mì sống.
Anh Thức cho biết bây giờ trại giam gây khó khăn cho ảnh rất nhiều, trái ngược hẳn trước đây, họ chỉ cần nói "lãnh đạo quyết định, không cần căn cứ gì hết" để trả lời các phản đối, yêu cầu căn cứ luật của anh Thức.
Họ hạn chế và không cho anh Thức gửi và nhận thư. Họ không cho gửi thư bằng phát chuyển nhanh và nói với anh Thức sắp tới họ sẽ xem xét không cấp nước sôi, không cho sử dụng đèn pin, máy đo huyết áp, máy đo đường huyết. Anh Thức hỏi căn cứ thì họ không trả lời. "Những gì tốt đẹp trước đây đã mất hết rồi, không còn gì nữa", anh Thức nói vậy.
Về thư yêu cầu luật sư Trần Vũ Hải lo cho vụ án của ảnh và đề nghị luật sư vào gặp, anh Thức nói là sẽ làm nhưng bây giờ thư từ nó chậm lắm (trại giam làm chậm duyện hoặc không gửi đi)"(trích)
Những hình ảnh về phong trào tiếp sức tuyệt thực, đòi trả tự do cho Trần Huỳnh Duy Thức- Courtesy FB Trần Huỳnh Duy Thức
Có chi tiết đáng chú ý, là khi ông Thức kể về chuyện ông bị ngộ độc, các nhân viên của trại giam để yên cho ông nói, như một cách mượn ông Thức truyền đạt sự kinh sợ cho gia đình. Nhưng khi bàn về các vấn đề luật pháp, và việc pháp lý được giao cho luật sư tìm hiểu thì họ lập tức ngăn cản. Cũng vậy, mọi đơn từ hợp pháp của ông Thức gửi cho các cơ quan công quyền và luật sư đều bị ách tắc, cản trở.
Nhà tù ở Việt Nam lạ lùng như vậy đó. Nó không khác gì kiểu vương quốc của bóng đêm, mọi thứ được điều khiển bằng ý chí của một cá nhân hay một nhóm người nào đó, mà cái ác và sự bất lương được lấy làm căn bản. Luật pháp chỉ là thứ để giới thiệu về cái bóng của sự văn minh, được nhà cầm quyền luôn trình diễn sự rượt đuổi.
Tương tự như bộ phim Monster Inc của trẻ con – về những giống loài chỉ có thể tồn tại và lớn lên bằng năng lượng tạo ra từ sự sợ hãi của kẻ khác - nhà tù Việt Nam cũng thích tạo ra sợ hãi như vậy, không chỉ cho người bị giam giữ, mà còn nhắm đến cả người thân của họ ở bên ngoài.
Chúng ta vẫn nghe chuyện nhà tù Việt Nam ngăn chận không cho tù nhân gặp người nhà trong nhiều tháng, không cho gọi điện thoại về, cho tù thường phạm đe dọa, đánh đập, chuyển trại giam thật xa, heo hút để làm khổ người bên ngoài, khủng bố tinh thần người bị giam, đau bệnh không được chăm sóc đúng mức cần thiết… Những điều đó, ắt phải có mục đích tạo ra cảm giác bất lực và đau đớn cho cả gia đình của người bị giam hãm. Vương quốc bóng đêm ấy không chỉ dành cho người tù, mà nó tạo nên sự thì thầm sợ hãi và đau đớn cho cả một xã hội quen sống với nhân ái và luật pháp.
Nhưng đừng quên, trong đau đớn ấy, con người còn biết nuôi dưỡng cả sự căm giận và sự nhận thức về đổi thay.
Lấy sợ hãi làm nền tảng cho sự tồn tại cho mình, thế kỷ này, đó là suy nghĩ vô cùng ấu trĩ. Hãy chạm vào nhận thức, về một nền văn minh phải đi tới và mọi sự tồn tại của các chế độ đều có giới hạn nhất định, thì bất kỳ ai cũng có thể nhận ra sự ấu trĩ đang sụp đổ trong vương quốc, mà bóng đêm không bao giờ là vĩnh cửu.
Tuấn Khanh
Nguồn : RFA, 26/11/2018 (tuankhanh's blog)