Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

Mấy chc năm qua tôi đã đón đ các loi Tết tây, Tết ta nhưng đng li trong tôi lâu hơn c vn là nhng cái Tết nghèo.

banhchung1

Tục gói và nấu bánh chưng vào dịp Tết là sự thể hiện nét văn hóa truyền thống lâu đời của dân tộc - Ảnh minh họa

Cái Tết tôi nh nht li là cái Tết na vui na bun hi đu thp niên 1980.

Tết năm đó tôi đang được vi ông bà ni Ân Thi thuc tnh Hi Hưng mà sau này tách thành Hưng Yên và Hi Dương. Tôi thích vi ông bà nht vì được chiu. Hc bao nhiêu thì học mà không học thì thôi, ông bà chng bao gi ép. Chơi thì c thoi mái đi.

Bố tôi bn làm vic trên Hà Ni và không có tài gà trng nuôi con. M tôi đã mc c vi b tôi t Tết trước là b tôi phi nuôi ông con trai ln là tôi, còn m tôi ch nuôi hai cô em gái thôi. Bố tôi chc bun lm còn tôi thì vui vì vy là có cơ hi lên th đô, chng còn cnh viết xu là b vt thước k vào tay na.

Vậy là trong năm hc lp sáu đó tôi đã chuyn trường không phi lên th đô mà còn v ch quê hơn na, t th xã Hưng Yên về luôn Ân Thi. Thay vì đưa tôi lên Hà Ni, b tôi đã thông minh nghĩ ngay ra cách đưa tôi v nh ông bà chăm. Tôi có thoáng bun vì mng lên th đô đã tan đi nhanh chóng nhưng sau đó là nhng chui ngày vui bt tn. Tôi được thoi mái đi ly nha mít đ bt chun chun gia trưa nng. Mi hơn 10 tui đã t đi câu tôm, câu cá v rang lên ăn và t thy mình siêu quá. Tôi t th xã v hc vn gii hơn các bn trường làng nên được các bn quý. Có bn gn như sáng nào cũng r tôi qua nhà ăn cơm rang và cùng đi học đ ôn bài chung.

Dịp giáp Tết là lúc tôi được thc khuya, dy sm cùng bà đi ch phiên. Bà tôi buôn mm tôm và nước mm t Hi Phòng v quê bán. Sáng sáng hai bà cháu dy t bn, năm gi sáng gánh hàng đi b c tiếng đng h đ kp ti các ch by hàng bán. Chợ ngày đó không hp c tun mà ch mt, hai hay ba phiên mt tun tùy ch nên bà tôi phi đi khp nơi. Nhiu hôm gp tri mưa, hai bà cháu đi dép được mt đon thì ch còn chân đt vì dép gp bùn đt dính không nhc chân lên được.

Chợ Tết hin nhiên là vui hơn vi đ th mùi - đào, qut, rau mùi, hành lá và c mùi ngô luc mà bà tôi thường mua v thưởng cho tôi sau nhng lúc tôi ngi trông hàng cho bà. Ông bà tôi cũng có đt canh tác và dp Tết đến cũng là lúc thu hoch su hào, bp ci, hành, mùi đem bán lấy tin mua tôm cá, măng miến, mt Tết và nhng th khác. Nhng món khoái khu ca tôi khi đó là cá kho, dưa mui và bánh chưng. Nhưng Tết năm đó nhà tôi không có bánh chưng.

Ông nội tôi ph trách vic luc bánh chưng. Bà tôi và người thím nu các món khác. Tôi chạy quanh, thnh thong được nh giúp vic vt như ly thêm mt ít rơm vào bếp hay đ thêm ít tru. Ông tôi điếc nng. Có l nh thế mà ông bà tôi sng khá hoà thun. Bà cáu gt ông cũng chng biết. Cáu lm bà ghé sát tai ông nói thì ông cũng chỉ "cái nhà bà này" ri thôi. Tôi chng thy ông to tiếng bao gi. Còn bà lúc nào cũng bt nt ông. Năm đó ông va luc bánh chưng va gà gt. Thế là trm nó bê c cái ni đi lúc nào không biết. Ông chy đôn chy đáo đi tìm nhưng làm sao thy. Bà thì chửi cho thng trm "đi đng đông chết đng đông, đi đng tây chết đng tây" và cho nó ăn rt nhiu món ngon và b. Nhưng mt vn hoàn mt. Tết đến vn không có bánh chưng. Nhưng có my bánh pháo tét. Sáng mng mt mùi hoa bưởi quyn vi mùa pháo đón chào năm mới mà mi th chng có gì mi. Tôi thế nào cũng được tin mng tui. B m tôi th nào cũng s cãi nhau trong my ngày Tết. Tôi th nào cũng chui ra sau nhà ging tai nghe Chí Cường đc chuyn Thu H trên Đài phát thanh Bc Kinh phát đi t đài nhà hàng xóm. Mọi ngày tôi thường sang nhà người ta nghe nhưng Tết đến bà bo không nên sang. Tôi th nào cũng v nhà thím Ho, người tôi quý chng kém gì m. Tht tiếc sau này tôi không còn gp thím na. Con trai thím v nhà bà ngoi chơi và ngã xung ao. Bà ngoại thuê người gi hn cu em bn tui ca tôi và người ta bo hn em t ao đi lên vì có vết chân trên tro mà h ri lên tm g bc t ao lên. Chú thím tôi chia tay ít lâu sau đó.

Từ quê ni, tôi lên xe đp v quê ngoi cùng m. Hai quê cách nhau hơn chc cây số và có hè ông ni và tôi đã đi xe căng hi v thăm ông ngoi. Đi và v trong ngày mà không hiu sao ngày đó tôi chng ngi ngn gì, ông bo đi là đi. Món ăn nhà nghèo ngày Tết đâu cũng ging nhau – gà luc, xôi gc, giò, ch… Tôi còn khoái món đt pháo. Kiếm được qu pháo đùng có ngòi dài, bt la đt, chy mt đon ri bt tai xem nó n là khoái lm.

Mẹ tôi v Tết chp nhoáng đo nhoàng ri đi. Bác gái, b và chú tôi lâu hơn. Nhưng khong mng ba, mng bn là hết Tết, mi người li đ đi các nơi kiếm ăn. Bà li kéo tôi lên nhà mt ông thy cúng đ dâng l cu mong mt năm yên m cho c nhà. Thế ri Tết hết, năm mi đã đến, c nhà li ch còn hai ông bà và tôi. Ông ngày ra đng, bà chy ch, tôi đến trường. Ti v bà li đc cho tôi my câu :

Ngày trước có anh Trương Chi

Người thì thm xu, hát thì thm hay

Cô M Nương vn lu Tây

Con quan tha tướng ngày rày cô cm cung…

Giờ Tết đã khác xưa. Gn 20 năm qua tôi hu hết đu xa nhà mi khi Tết đến. Tôi gi cũng đã có con ln và đi vi chúng Giáng Sinh quan trọng hơn c. Tết ta đến chúng vn đi hc, tôi vn đi làm. Nhưng năm nào tôi cũng vn làm mâm cơm cúng mi ông bà không qun xa xôi sang ăn Tết vi tôi. Năm nay tôi s báo vi ông bà cu con c ca tôi đã được Đi hc Cambridge ca Anh nhn vào hc ngoại ng, tiếng Đc và tiếng Ý trong bn năm t tháng 9/2019 trong đó có mt năm hc ti Đc. Ông bà tôi s mng và vui c năm vì trong nhà gi đã có người vào được trường hàng đu thế gii.

Năm mi cũng xin kính chúc quý đc gi vn s như ý và xin được nghe những k nim v Tết ca mi nhà.

Nguyễn Hùng

Nguồn : VOA, 22/01/2019

Published in Văn hóa