Thông Luận

Cơ quan ngôn luận của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

Chủ nghĩa quốc tế vô sản, tình hữu nghị Việt Trung, Việt Sô sâu nặng đến mức thành như tín ngưởng, thành thứ lăng kính đổi chiều cách nhìn cách nghĩ đến mức trăng nước Nga tròn hơn trăng nước Mỹ, đồng hồ Liên Xô tốt hơn đồng hồ Thụy Sĩ.

hocao1

Sức mạnh “mềm” của Trung Quốc sẽ được tăng cường qua Cung hữu nghị Việt-Trung - Ảnh Chủ tịch Quốc hội Việt Nam Nguyễn Thị Kim Ngân và Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình tại Lễ Khánh thành Cung hữu nghị Việt-Trung và khai trương Trung tâm Văn hóa Trung Quốc, ở Hà Nội, ngày 12/11/17.

Từ sau hội nghị Thành Đô, từng ngành, từng cấp đảng đến chính quyền Việt Nam từ Tuyên giáo, An ninh, Quân đội đều có chương trình hợp tác hữu nghị với Trung Quốc. Thậm chí Ủy viên Bộ Chính trị Nguyễn Thiện Nhân còn cưa sừng làm nghé đeo khăng quàng cổ nhảy múa với thiếu nhi Trung Quốc.

Kỵ húy, không đươc nói đến tên

Cái tình quốc tế vô sản Việt Trung mênh mông và vi tế vô cùng. Đối với đảng, nhà nước Việt Nam, hai từ Trung Quốc đã trở thành thiêng liêng cấm kỵ chỉ dành cho những điều tốt đẹp. Tàu Trung Quốc xâm nhập biển Việt Nam, đâm chìm, cướp bóc ngư dân phải được gọi là tàu lạ. Người Trung Quốc gây án ở Việt Nam gọi là ngươi lạ. Trung Quốc xâm chiếm, ức hiếp Việt Nam chỉ gọi là nước ngoải hoặc nước lạ. 

Ngôn ngữ kiêng kỵ đặc biệt ấy không chỉ bắt buộc với thường dân mà cả quan chức, chừng như quan chức càng cao càng cẩn trọng làm gương ngay trong cuộc họp quốc hôi và cả các hội nghị quốc tế. Biểu tình chống Trung Quốc là tội phạm bị đàn áp nặng nề nhất. Ông Nguyễn Trung Dân Tổng biên tập báo Du Lịch chỉ vì đăng bài viết của con trai phản ảnh biếu tình chống Trung Quốc mà bị mất chức. Nguyễn Trung Bảo tác giả bài báo là phóng viên trẻ, giỏi nghề, từng du học báo chí ở Mỹ cũng phải rời lề phải.

Người dân Việt nói chạm đến Trung Quốc lập tức bị tù đày, bị bôi bần nhân thân. Ngay việc phản đối đường lưỡi bò mà Trung Quốc đang áp đặt cướp biển Việt Nam cũng bị xem là trọng tội. Danh sách tù nhân do biểu tình, viết bài phản đối Trung Quốc có đến hàng trăm, người bị đánh đập, sách nhiễu có đến hàng ngàn. Không chỉ dân thường mà ngay cán bộ cấp cao như Phạm Viết Đào nguyên Chánh Thanh tra Bộ Văn hóa.

Không cần phải phát biểu viết bài hay đi biểu tình mà chỉ đơn giản mặc áo, đôi mũ, đeo khâu trang có chữ No-U sẽ lập tức bị công an sách nhiễu. Tưởng niệm liệt sĩ, anh hùng dân tộc chống Trung Quốc cũng bị xem là có tội. Tương đài Lý Thái Tổ ở Hà Nội và Trần Hưng Đạo ở Sài Gòn bị xem là nơi cấm kỵ trong các ngày kỷ niệm chiến tranh biên giới. Thậm chí người ta còn giải tỏa di dời cả lư hương trước tượng đài Trần Hưng Đạo.

Lãnh tụ ngây thơ !

Ấy vậy mà mới đây, fbker Trương Huy San (nhà báo Huy Đức tác giả Bên Thắng Cuộc) công khai đăng bài Miếng bả chủ nghĩa quốc tế vô sản trong tay Trung Quốc (1).

Bài viết này dẫn lời ông Việt Phương thư ký của Phạm Văn Đồng lý giải rằng "Trong lịch sử nghìn năm giữ nước của Việt Nam, chưa có thời đại nào ngây thơ, mất cảnh giác với Trung Quốc như thời đại Hồ Chí Minh". Sở dĩ có sự "mất cảnh giác" này, theo ông Việt Phương là vì, Hà Nội đã "Có quan niệm ngây thơ về chủ nghĩa quốc tế vô sản, quan niệm ngây thơ từ người cao nhất của ta chứ không phải ở cấp độ vừa"

Tác giả lý giải Trung Quốc đã ép Việt Nam ký hiệp định Gieneve, chia cắt đất nước ở vĩ tuyến 17 và sau đó phải tiến hành cuộc chiến tranh để chiếm trọn Miền Nam. Lê Duẫn được lên Tổng bí thư là do Trung Quốc giúp đỡ. Trung Quốc đã đưa 360.000 lượt binh sĩ tham gia chiến tranh từ 1964-1974 và hơn 4.000 người chết. Trung Quốc viện trợ nhiều khí tài quân sự và riêng tiền mặt trên 600 triệu USD…

Tác giả đã kết luận rằng "Phải đặt vai trò của ý thức hệ trong sự chia cắt và binh đao mới thấy, cái giá mà dân tộc ta, nhân dân ta phải trả cho các "khoản vay quốc tế vô sản" thật là đau đớn.

Tinh thần quốc tế vô sản mà Bắc Kinh vẫn sử dụng trước nay chỉ như một miếng bả. Cái mà họ "bẫy" được là biển đảo, là đất đai, chưa kể những cuộc chia chác quốc tế trên máu xương người Việt. Kể từ Hội nghị Thành Đô, khi Bắc Kinh từ chối dùng "giải pháp đỏ" lẽ ra Hà Nội phải thấy họ không còn là cộng sản.

Có thể chỉ là ngẫu nhiên khi Covid-19 đến từ Trung Quốc khiến Việt Nam phải cách li cho tới sát ngày 30/4. Nhưng, thay vì ầm ĩ kỷ niệm 45 năm, "cách li tại nhà" nên là cơ hội để coi lại các bài học, thừa nhận trách nhiệm, nhìn nhận vai trò pháp lý của người anh em miền Nam trong việc xác lập chủ quyền với Hoàng Sa. Dũng cảm coi Công văn 1958 của Phạm Văn Đồng là vô giá trị. Chưa bao giờ là quá trễ để suy ngẫm về "quốc tế vô sản" mà nhận thấy, Trung Quốc chưa từng là bạn già vĩnh viễn chỉ là một quốc gia vận hành bằng các âm mưu Đại Hán".

Nhận xét về bài viết, có nhiều ý kiến khác nhau. Một số người xem đây là cách nhìn mới, ý kiến đóng góp hữu ích cho đảng nhà nước Việt Nam.

Có người cho rằng tác giả khơi lại chuyện Đài Loan đưa quân chiếm Hoàng Sa năm 46 và sau đó rút quân để Trung Quốc chiếm hai đảo lớn ở Hoàng Sa năm 1950 và việc Mỹ im lặng khi Trung Quốc chiếm Hoàng Sa năm 1974 như một cách hợp pháp hóa cho công hàm Phạm Văn Đồng năm 1958…

Bài viết đụng chạm đến các lãnh tụ của cộng sản Việt Nam và Trung Quốc, đăng trên fb từ ngày 22/4 chỉ sau 2 ngày có 9.100 lượt like, 784 lượt comment và 2100 người chia sẻ nhưng người viết vẫn vô tư ngoài vòng cương tỏa của an ninh mạng, không bị bò đỏ, dư luận viên tấn công thì chắc hẳn có chuyện lạ.

Một là cộng sản Việt Nam đã đổi mới đến độ chấp nhận cho nói xấu ông Hồ, Lê Duẫn, Trung Quốc. Hoặc là bài viết như viên đạn bọc đường, đàng sau những thông tin, lời lẽ tưởng như bộc trực có ẩn ý, hậu ý nào đó có lợi cho cộng sản. Có người theo thuyết âm mưu còn suy đoán là tác giả đã nói theo ý của ai đó từ phương bắc.

Có người cho rằng tác giả lấy sự ngây thơ về miếng bả quốc tế cộng sản để giảm nhẹ trách nhiệm về thỏa hiệp bán nước của các lãnh tụ cộng sản Việt Nam

Vấn đề đặt ra ở đây là liệu khái niệm quốc tế vô sàn có là một thực thể, là quan hệ đoàn kết vô tư trong sáng giữa những người cộng sản thật hay không. 

Quốc tế vô sản, tấm bình phong đẫm máu

Ở Việt Nam, chủ nghĩa quốc tế vô sản là niềm tự hào, là tấm bình phong sáng rực đồng hành với ngọn cờ giải phóng dân tộc như mật ngọt, như thuốc phiện cuốn hút bao nhiêu triệu người Việt đem sinh mạng, máu xương đề "giày phóng Miền Nam".

Chủ nghĩa quốc tế vô sản chân chính được vát vàng trong ngôn từ chính trị, trong văn hóa nghệ thuật đề làm đôi trọng cho âm mưu xâm lược của Đế Quốc Mỹ và bè lũ tay sai.

 Nó tạo ra ảo giác mạnh mẽ, sự ngộ nhận và căn bệnh kiêu hanh trầm kha qua hàng bao thế hệ, cuộc chiến tranh của ta là chính nghĩa, súng đạn từ viện trợ Nga, Tàu bắn vào đồng bào là chính nghĩa. Nga, Tàu viện trợ súng đạn cho ta giành độc lập tự do và xây dựng chủ nghĩa xã hội vì tinh thần quốc tế vô sản chân chính, không có dụng ý riệng tư.

Mỹ là tên sen đầm quốc tế đưa quân đội xâm lược Việt Nam. Không chỉ súng đạn đế quốc là phi nghĩa mà ngay những nhà máy, trường học, cả các giống lúa mới mà Mỹ, các tổ chức quốc tế đem lại cho Miền Nam cũng là công cụ xâm lược.

Ngoài Nga, Tàu, cộng sản còn thêu dệt thêm những huyền thoại về tình đoàn kết Việt Nam Cu Ba với những câu nói thấm tình "vì Việt Nam, Cu Ba sẵn sàng dâng hiến máu của mình. Rồi còn cả Bắc Triều Tiên, khối xã hội chủ nghĩa Đông Âu… Quan hệ quốc tế vô sản ấy đươc vật chất hóa bằng viện trợ vũ khí, một mức nào đó hàng tiêu dùng làm người dân đói nghẹt thông tin thấy yên lòng, tin cậy…

Ấy nhưng khi chiến tranh Việt Nam kết thúc, chính Lê Duẫn khẳng định "Việt Nam đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, Trung Quốc". Bắc Việt chỉ là con cờ cho Liên Xô trong chiến tranh lạnh, là vùng phên dậu che chắn biên giới phía Nam Trung Quốc. Sau chiến tranh cả Trung Quốc, Liên Xô đều bạch hóa món nợ xương máu của binh sĩ họ đã tham chiến theo tinh thần quốc tế vô sản ở Việt Nam chứ không chi là của cải như Bắc Việttuyên truyền. 

Những nước cộng sản khác ủng hộ Bắc Việt là theo chỉ đạo của Liên Xô. Đó là những liên minh tạm thời vì lợi ích chính trị của đảng cầm quyền theo quan hệ ngôi thứ thống thuộc nước nhỏ phải phục tùng nước lớn. Khi Trung Quốc và Liên Xô mâu thuẫn nhau thì các nước nhỏ cũng bị xâu xé. Với Bắc Việt, "vụ án xét lại" bắt giam hàng trăm sĩ quan cán bộ cao cấp thân Liên Xô là vụ điển hình.

Ngay trên đất Campuchia, Đảng cộng sản Việt Nam đã từng quốc tế vô sản với Pon Pốt để tiêu diệt Lon Nol. Nhưng từ tác động của Trung Quốc, hai anh em quốc tế vô sản lại thành kẻ thù.

Trong cuộc chiến chống Pon Pốt ở Campuchia 1979-1990, tinh thần quốc tế vô sản, giúp bạn là tự giúp mình cũng là khẩu hiệu là lý do đề hàng vạn thanh niên Việt trẻ măng trở thành liệt sĩ và nhanh chóng bị rơi vào quên lãng sau hội nghị Thành Đô.

Vòng kim cô của nước lớn

Mặc dù đổi bạn thành thù như đèn cù nhưng đến nay, guồng máy tuyên truyền của chế độ cộng sản Việt Nam vẫn không ngớt tụng ca tinh thần quốc tế vô sản. Ngay khi chủ nghĩa cộng sản chỉ còn là bóng ma trên quê hương cách mạng tháng 10, tượng đài bị giật sập, phá bỏ nhiều năm thì Nghệ An, tỉnh đói nghèo phải xin trợ cấp hàng năm vẫn bỏ tiền tỉ xây tượng Lênin. Tạp chí Tuyên giáo vẫn đăng bài ca ngợi xưng tụng Lênin.

Với Trung Quốc, máu của bộ đội và đồng bào chưa khô, thi thể hàng ngàn liệt sĩ ở biên giới phía Bắc, ở Gạc Ma chưa được quy tập thì tinh thần quốc tế vô sản lại được sống dậy, cụ thể hóa bằng quan hệ hữu nghị bốn tốt và 16 chữ vàng. Đất đai, biển đảo, tài nguyên, thậm chí phụ nữ Việt lần lượt lọt vào tay Trung Quốc. Ngược lại, nhà máy công nghệ lạc hậu ô nhiễm từ mía đường, xi măng lò đứng, điện than, luyện thép, thực phẩm bẩn, hàng hóa kém chất lượng ào ạt chảy vào Việt Nam.

Đớn hèn hơn nữa là luật pháp cho phép tội phạm Trung Quốc tự do vào Việt Nam hoạt động. Tiền tệ, xe cộ Trung Quốc tự do qua lại biên giới Việt Trung.

Đặc biệt là tư tưởng, thiết chế chính trị độc tài, guồng máy quản lý bằng bạo lực công an, quân đội, bóp nghẹt mọi quyền tự do dân chủ của người dân, được du nhập nguyên đai nguyên kiện từ Trung Quốc vào nước Việt.

Hơn 50 năm trước, Trung Quốc có cải cách ruộng đất giết oan hàng chục triệu người thì Việt Nam cũng có, cũng phấn đấu tắm máu vài chục vạn nông dân. Trung Quốc có Trăm hoa đua nở thì Việt Nam có Nhân Văn- Giai Phẩm. Ngày nay Trung Quốc có Thiên An Môn thì cộng sản Việt Nam có Đồng Tâm, Lộc Hưng.

Soi thấu tất cả các sự kiện ấy thì cái gọi là quốc tế vô sản thực chất là liên minh giữa hổ và sói để săn mồi hoặc đối phó với đối thủ mạnh hơn. Khi đã tóm đươc mồi hoặc không còn đối thủ nửa thì sói sẽ trở thành mồi của hổ. Quan hệ Việt Trung là điển hình nhất của liên minh hổ cáo. Năm 1979, Trung Quốc đã xoay trục với Mỹ, cái phên dậu, con cáo Việt Nam không cần thiết nửa. Lần này, Trung Quốc đã nắm đươc Cam, Lào, Trung Quốc cần Biển Đông và nếu có điều kiện thuận lợi thì thịt cả con sói yếu ớt Việt Nam.

Lảnh tụ đảng lừa dân mưu lợi

Liệu lãnh tụ cộng sản Việt Nam có ngây thơ ăn bả quốc tế vô sản hay không ? E rằng không, chưa bao giờ. Bản chất, đặc trưng của chính trị cộng sản là tham vọng chiếm đoạt không có điểm dừng. Với tham vọng đó, cộng sản tận dụng khai thác mọi điều kiện, mọi hoàn cảnh, mọi đối tượng để trục lợi. Danh xưng và lớp vỏ lấp lánh của quốc tế vô sản do chính họ tạo ra để lừa mị người dân nhằm vắt cạn kiệt sức lực xương máu người dân cho mục đích của họ.

Hồ Chí Minh khẳng đinh tìm đến quốc tế III là vì cương lĩnh của nhóm này có nhắc đến dân tộc thuộc địa, Khi đã trở thành lãnh tụ, giành đươc chính quyền, Hồ xoay trục sang Mỹ chứ không phải đầu phục Liên Xô hay người anh Trung Quốc. Để tạo lòng tin với Mỹ và phương tây, Hồ Chí Minh còn giả vờ giải tán đảng Cộng sản, lập chính phủ liên hiệp đa đảng. Tuyên ngôn độc lập và những lá thư tay gởi TT Truman thể hiện rỏ điều này. Hồ phải trả giá là mãi bốn năm sau, năm 1949 Trung Quốc mới thừa nhận và lập quan hệ ngoại giao với Việt Nam, Liên Xô thì mãi tận năm 1950.

Tại hội nghị Sanfrancisco, ngày 05-9-1951, Andrei Gromyko, trưởng đoàn đại biểu của Liên Xô đề nghị một tu chỉnh trong Dự thảo Hòa ước với Nhật Bản, theo đó Nhật Bản công nhận chủ quyền của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa trên các quần đảo Paracels và Spratlys. Nhưng Hội nghị đó bỏ phiếu bác bỏ tu chỉnh này với 46 phiếu thuận, 3 phiếu chống gồm : Liên Xô, Ba Lan, Tiệp Khắc và một phiếu trắng.Thủ tướng kiêm Ngoại trưởng Trần Văn Hữu, trưởng phái đoàn Quốc gia Việt Nam đã ra tuyên bố tái khẳng định chủ quyền của Việt Nam trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa trước 51 phái đoàn ngoại giao của các nước thành viên Liên hợp quốc (2). Hồ Chí Minh không thể không thấy dã tâm của hai nước cộng sàn đàn anh đang đi trên lưng mình.

Tiến hành cải cách ruộng đất, ký Hiệp định Gieneve cũng như công hàm năm 1958 hoàn toàn không phải thơ ngây mà do tham vọng nhờ cậy vào sức mạnh của Tàu Cộng để chiếm trọn Miền Nam, Hồ Chí Minh và cộng sản Việt Nam đã tự nguyện theo Tàu chứ không hề bị mắc "lừa tình" quốc tế vô sản.

Với từ hiệp ước Thành Đô đến nay, sự chủ động đầu phục Tàu Cộng để bảo vệ đặc quyền cai trị của đảng với đất nước càng rỏ hơn. Thực tế trong nước cho thấy rỏ là mô hình quản lý kinh tế cộng sản bóp chết sản xuất. Thực trạng thế giới cho thấy người dân Liên Sộ, Đông Âu đã bỏ phiếu bằng chân với chế độ cộng sản vì nó chỉ đem lại đói nghèo, áp bức.

Không có đất diễn vai lãnh tụ ngây thơ

Nhưng muốn duy trì đặc quyền đặc lợi, cộng sản Việt Nam vẫn ngoa ngoắt tô vẻ tấm bình phong xã hội chủ nghĩa, hy vọng bám vào sức mạnh của người khổng lồ Trung Quốc, chơi trò đu dây với Mỹ để kéo dài sự tồn tại trên xương máu người dân. Dù mất ải Nam Quan, Cửu Long cạn dòng, Biển Đông nồi sóng, Tổng Trọng vẫn chúi mũi vào toan tính nhân sự đại hội 13.

Thời và thế đã thay đổi. Tập Cận Bình đã lộ hình là bạo chúa không chỉ của Trung Quốc mà muốn cai quản toàn thế giới. Biển Đông, đường lưỡi bò là cửa ngỏ là yết hầu của Trung Quốc trong tham vọng một vành đai một con đường. Những tuyên bố tráo trở, đe nẹt của Bộ Ngoại giao Trung Quốc đã ném 16 chữ vàng vào sọt rác.

Công nghệ thông tin hiện đại, trí tuệ người dân Việt hiện đại đủ sức soi thấu mọi thứ bình phong, mọi chiêu bài tuyên truyền lừa dối. Sân khấu chính trị thời nay không có chỗ đứng cho những tên độc tài đóng vai ngây thơ.

Cơn dịch virus Vũ Hán như châm dầu vào lửa. Thế giới sẽ thay đổi sau đại dịch. Trung Quốc phải thay đồi sau đại dịch. Trong tình huống mà xác suất rất thấp, rất khó xảy ra thì ngay khi Trung Quốc khuất phục được phần còn lại của thế giới thì theo truyền thống đại hán, cộng sản Việt Nam khó đươc hưởng ân huệ một chư hầu mà sẽ trở thành phủ huyện do Tàu Cộng trực trị,

Hãy nhìn Tân Cương, Tây Tạng. Hảy nhớ tới số phận kết cuộc bi thảm của Gadafi, Hussen.

Hãy bớt lòng tham lam mù quáng. Hảy thức tỉnh sám hối và thoát ra vòng kim cô Trung Quốc, quay về với dân tộc tìm chốn nương thân.

Gió Bấc

Nguồn : RFA, 24/04/2020 (Gió Bấc's blog)

1. https://www.facebook.com/Osinhuyduc

2. http://nghiencuubiendong.vn/nghien-cuu-vietnam/6480-mot-so-hoi-nghi-quoc...

Published in Diễn đàn

Tụ tập đại hội đảng giữa mùa đại dịch

Chính phủ đang kêu gọi toàn dân tham gia phòng chống dịch do virus Vũ Hán mà yếu tố hàng đầu là hạn chế đi lại, cấm tụ tập đông người.

tutap0

Quang cảnh Đại hội đảng cơ sở bộ trong hai ngày 25 và 26/3/2020 đã có đến 9 đơn vị xã phường tham dự như xã Quỳnh Thắng của huyện Quỳnh Lưu, xã Nghi Kim thành phố Vinh, xã Hữu Kiệm huyện Kỳ Sơn…. 

Ý thức trách nhiệm với cộng đồng Tòa Giám mục Sài Gòn thông báo tạm ngừng hành lễ trong mùa dịch, Giáo hội Phật giáo cũng thông báo tổ chức lễ Phật Đản đơn giản.

Trên mạng xã hội đã đưa ra nhiều khẩu hiệu bích chương nhắc nhở lẫn nhau han chế đi lại thế nhưng có một tổ chức duy nhất ngạo nghễ đứng trên các quy định ấy : Đảng cộng sản Việt Nam vẫn tưng bừng tổ chức đại hội đảng cấp cơ sở từ thành phố đến nông thôn, quy tụ hàng trăm người.

Điển hình của tệ trạng này chính là Nghệ An quê hương Xô Viết, quê Bác kính yêu.

Tuy chưa phát hiện có ca nhiểm virus Vũ Hán tại địa phương nhưng Nghệ An có rất nhiều nguy cơ : Ca nhiễm thứ 137 đang điều trị ở Hà Nội là người gốc Yên Thành, Nghệ An ; 12 người Nghệ An có mặt trên chuyến bay có người dương tính với virus Vũ Hán vẫn đang còn truy tìm tông tích ; nguy cơ thứ 3 của Nghệ An là 72 người từ Lào trở về đang được cách ly và làn sóng những người từ Lào trở về tiếp tục gia tăng.

Đền thờ ông Hồ, tượng Lênin không phải là thuốc vạn năng để chống virus Vũ Hán, lý luận Mác Lê lại càng không. Chỉ có thực hiện nghiêm nhặt các biện pháp phòng chống mới tránh đươc nguy cơ bùng phát.

Thế nhưng, trên trang chủ website Truyền hình Nghệ An ngày 26/3, người ta đọc thấy không khí tưng bừng đại hội đảng bộ cở sở của tỉnh. Chỉ tính trên trang này, trong 2 ngày 25 và 26/3 có đến 9 đơn vị xã phường đại hội đảng cơ sở như xã Quỳnh Thắng của huyện Quỳnh Lưu, xã Nghi Kim thành phố Vinh, xã Hữu Kiệm huyện Kỳ Sơn… (1).

Các cuộc đại hội này đều tổ chức trong phòng kín, máy lạnh tập trung trên dưới 100 người là những điều kiện tối ưu để dịch lây lan, bùng phát.

Việc làm này không tự phát mà có sự chỉ đạo từ cấp cao nhất. Trong cuộc họp Bộ Chính trị chỉ đạo về công tác phòng chống dịch virus Vũ Hán ngày 20/3, chính Tổng Trọng và sau đó là văn bản chỉ đạo việc chống dịch phải gắn với đại hội đảng cơ sở "Các cấp ủy, tổ chức Đảng thực hiện tốt Chỉ thị số 35-CT/TW, ngày 30/5/2019 của Bộ Chính trị và các nội dung chỉ đạo trong điện của Thường trực Ban Bí thư ngày 14/3/2020 về tổ chức đại hội Đảng cấp cơ sở.

Trong thời điểm khó khăn và phức tạp này, Bộ Chính trị kêu gọi toàn thể đồng bào, đồng chí và chiến sĩ cả nước đoàn kết một lòng, thống nhất ý chí và hành động, vào cuộc mạnh mẽ hơn nữa. Việt Nam ta nhất định chiến thắng đại dịch Covid-19" (2).

tutap2

Các đại biểu biểu quyết bầu Ban kiểm phiếu - Ảnh minh họa

Điều thật khó hiểu là mỗi đại hội đảng bộ cơ sở quy tụ ít nhất từ hàng chục tới trên dưới 100 người, thời gian làm việc của mỗi đại hội tối thiểu cũng 8 tiếng đồng hồ, đương nhiên là trong những phòng máy lạnh. Điều này hoàn toàn trái ngược với biện pháp cơ bản của phòng chống dịch là tụ tập đông người. Đại hội đảng hoàn toàn là công việc chủ quan, đâu phải chuyện xuống giống cho kịp mùa vụ hay gieo tinh heo bò mà phải thúc bách thời gian ngay trong cao điểm thời cơ vàng chống dịch.

Người dân Việt Nam phẫn uất trước sự kiêu hãnh ngu xuẩn này. Nếu dịch chỉ bùng phát giới hạn trong thành phần ưu tú của đảng thì đó là điều đáng mừng với dân tộc, xin mời giai cấp lãnh đạo cứ tha hồ đại hội ăn chia chức vụ vai vế tranh giành ngôi thứ nhưng rất tiếc là dịch không tha một ai. Chỉ riêng một Phó Chủ tịch Hội đồng Lý luận trung ương bị nhiễm đã liên quan đến 500 người khác.

Vấn đề thứ hai không kém quan trọng là tình trạng bất nhất, Chính phủ và các bộ ngành liên quan bù đầu vắt óc tìm giải pháp chống dịch thì Đảng lại chỉ đạo làm trái ngược. Chống dịch như chống giặc mà Đảng và Chính phủ chỏi nhau thì làm sao thắng giặc ?

Ngay ngày 26/3, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc có chỉ đạo cụ thể hơn ít nhất trong 2 tuần tới, người đứng đầu chính quyền các cấp tạm dừng tất cả các hoạt động hội họp, các sự kiện tập trung trên 20 người. Dừng triệt để các nghi lễ tôn giáo, sẽ xử lý nghiêm chính quyền địa phương nếu để xảy ra việc tập trung trên 20 người" (3).

Ác thay, có lẻ về thẩm quyền ông Phúc chỉ có thể chỉ đạo chính quyền các cấp, còn đảng thì vẫn đứng ngoài cuộc chơi chống dịch tiếp tục thực hiện chỉ thị 135 của Ban Bí thư và chỉ đạo ngày 20/3 của Bộ Chính trị.

Bức xúc trước thực trang oái oăm này bà Nguyễn Thế Thanh, cựu Tổng biên tập báo Phụ Nữ Thành phố Hồ Chí Minh đã đưa thông tin về chủ đạo của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và viết trên fb "Đây, thưa các anh chị lãnh đạo chính trị cấp phường đang khẩn trương triển khai kế hoạch thực hiện những cuộc tụ tập chắc chắn đông trên 20 người ! Ở Nga, ông Putin quyền lực ngút trời đã vừa cho tạm hoãn thời hạn trưng cầu dân ý về sửa đổi hiến pháp mà Duma đã hợp ý. Theo hiến pháp sửa đổi này, ông Putin có thể ở ngôi suốt đời" (4) !

Nhưng cũng có địa phương xé rào, không theo ý chỉ của Tổng Trọng. Ngày 26/3, Thành ủy Đà Nẵng có Công văn 4095-CV/TU về tăng cường công tác kiểm soát, phòng chống dịch bệnh Covid-19.

Công văn yêu cầu các cấp ủy đảng, chính quyền, địa phương, đơn vị tại Đà Nẵng tập trung cao độ công tác phòng, chống dịch Covid-19 với tinh thần trách nhiệm cao nhất. Kiên quyết không để dịch bệnh bùng phát trên địa bàn Thành phố.

"Các cấp ủy đảng tạm hoãn việc tổ chức đại hội đảng bộ cấp cơ sở, kể cả đại hội điểm cho đến khi có chỉ đạo mới để tập trung lãnh đạo, chỉ đạo thực hiện các biện pháp phòng, chống dịch một cách hiệu quả nhất" (4).

Nhân mùa đại dịch chúc đại hội đảng cơ sở và trên cơ sở thành công tốt đẹp. Đảng cộng sản Việt Nam quang vinh muôn năm !

Gió Bấc

Nguồn : RFA, 27/03/2020 (Gió Bấc's blog)

(1) https://truyenhinhnghean.vn/thoi-su-chinh-tri/dai-hoi-dang-cac-cap/202003/dai-hoi-dai-bieu-dang-bo-xa-quynh-thang-quynh-luu-nhiem-ky/2020-2025-7fe1720/

(2) https://tuoitre.vn/bo-chinh-tri-kien-quyet-kiem-soat-lay-nhiem-covid-19-ho-tro-doanh-nghiep-nguoi-dan/20200321191805048.htm

(3) https://plo.vn/thoi-su/thu-tuong-tam-dung-moi-cuoc-hoi-hop-tap-trung-tren-20-nguoi-899979.html

(4) https://plo.vn/dich-covid-19/da-nang-hoan-het-dai-hoi-dang-bo-co-so-de-chong-dich-covid19-900123.html

Published in Diễn đàn

Đi Anh nghiên cứu mang về virus

Theo đúng bài bản chống dịch virus Vũ Hán của Trung Quốc, Việt Nam cũng đã nỗ lực cách ly làm sạch truyền thông song song với nổ lực cách ly, điều trị các ca nghi nhiễm.

wuhan1

Việt Nam cũng đã nỗ lực cách ly làm sạch truyền thông song song với nổ lực cách ly, điều trị các ca nghi nhiễm.

16 người bệnh, người bị phạt trên 100

Kết quả thật khả quan, dù trong cơn dich bệnh vật vã, dù lực lượng biên phòng và người dân trong nước thiếu trước hụt sau nhưng đảng em vẫn ân cần vét túi hàng chục triệu đô la và hàng chục tấn khẩu trang xuất sang nước bạn. Sau gần hai tháng giữ mối quan hệ Sơn thủy tương liên, Lý tưởng tương thông, Văn hóa tương đồng, Vận mệnh tương quan, dù hàng vạn dân nước mẹ từ vùng dich tự do ra vào nhưng Việt Nam giữ vửng con số 16 bệnh nhân nhiễm virus Vũ Hán và đã lần lượt trị khỏi. Tất cả những cas bệnh chết có triệu chứng sốt đều được kết luận là "tử vong vì nguyên nhân khác".

Con số bệnh nhân cố định nhưng con số nạn nhân bị phạt hành chính vì "đưa tin thất thiệt" hoặc "có ý kiến khác" với nhà nước về dịch cúm Vũ Hán lên đến hàng trăm. Ngay cả các nghệ sĩ có nhiều fan hâm mộ như Đàm Vĩnh Hưng, Vi Thanh Vân… cũng bị lôi lên lôi xuống, bị báo chí bêu tên đến nơi đến chốn.

Những cố gắng đáng khen ấy lẽ ra sẽ đươc kết thúc bằng khúc khải hoàn ca hùng tráng sau màn "trình" diễn tập toàn quân chống dịch. Ngày Việt Nam là nước đầu tiên công bố hết dịch hiển nhiên như chuyện Phạm Tuân bay vào vũ trụ sắp xảy ra thì đùng một cái có phiên họp khẩn bất thường đêm 6/3 với nghi vấn sự xuất hiện của nữ bệnh nhân 17 và hình ảnh ấn tượng Phó Thủ Tướng Vũ Đức Đam ôm đầu thất vọng.

Sao chỉ một cô gái nhiễm, Phó Thủ tướng phải ôm đầu ?

Sá gì một hót gjrl nhiễm bệnh mà PhóThủ Tướng phải đau đầu đến vậy ? Chưa tìm ra câu trả lời người ta đổ dồn sự phẫn nộ vào cô gái sang chành, thiếu ý thức như kẻ tội đồ đả phá hỏng bức trường thành chống virus Vũ Hán xâm nhập Việt Nam.

Khi nhà nước phong tỏa khu phố Trúc Bạch Hà Nội và cách ly những người tiếp xúc với cô thì trên mạng xã hội trút lên cô biết bao gạch đá nhiều đến nỗi có thể xây cả một lâu đài.

Khi phát hiện quan thượng thư Nguyễn Chí Dũng người hùng từng đứng ra bảo vệ quyết liệt dự luật đặc khu giao đất cho nước ngoài 90 năm đã đi cùng máy bay VNA 0054 với cô gái người ta càng căm giận và hoang mang vì sau khi về nước ông Dũng đã tất tả bao nhiêu là công việc trong đại, họp chính phủ, về Nghệ An làm việc với lãnh đạo tỉnh, vào viếng lăng cha già dân tộc với đoàn tháp tùng long trọng hàng trăm người, dự lễ mừng 8/3 và chụp hỉnh lưu niệm với hàng chục người đẹp Bộ Kế hoạch và đầu tư. Từng ấy địa điểm ông Dũng đã đi qua và từng ấy con người mang trọng trách với đất nước ông Dũng đã tiếp xúc tạo ra nguy cơ phần lớn lãnh đạo chinh phủ và lãnh đạo tình Nghệ An phải cách ly.

May là kết quả xét nghiệm cho thấy ông Dũng âm tính với virus Vũ Hán.

Ấy rồi con số bệnh nhân nhiễm virus Vũ Hán tiếp tục tăng lên đến con số 21 thì dư luận đồng loạt đảo chiều. Hóa ra bệnh nhân số 21 ngồi cùng khoang thương gia với cô 17 và qua điều tra dịch tể thì chưa biết ai lây cho ai vì cả hai đều cùng đi qua những vùng có dịch.

Ông vô sản ngồi ghế VIP, ngủ 5 sao

Điều tóe loe là bệnh nhân 21 cũng là một yếu nhân nằm trong đoàn của Thượng thư Dũng đi nghiên cứu thực tế để việt dự thảo văn kiện cho đại hội 13 của Đảng. Ông này là giáo sư Nguyễn Quang Thuấn nguyên viện trường Viện Hàn lâm Khoa học xã hội Việt Nam, hiện là Phó Chủ tịch Hội đồng Lý luận Mác - Lênin, thành viên tổ tư vấn kinh tế của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và thành viên tổ biên tập viết phần Kinh tế cho văn kiện Đại hội 13. Từ nhà lý luận Mác - Lê, dư luận lôi ra danh tính đoàn nghiên cứu có đến 12 quan chức, tất cả đều ngồi máy bay khoan VIP, cùng ăn ở khách sạn 5 sao.

Không rỏ Đảng cộng sản cần nghiên cứu gì về chủ nghĩa tu bản mục nát mà chuyến đi nghiên cứu chỉ ghé Ấn Độ 1 ngày, các ngày còn lại là ở Anh Quốc. Lịch làm việc và giao tiếp của nhà lý luận này và cả đoàn không thấy ghi nhận các nhà khoa hoc, quản lý hay doanh nhân nhân, các tổ chức kinh tế của nước ngoài mà chỉ thấy ăn nghĩ ở các nhà hàng khách sạn 5 sao. Người ta lại nhớ ra Thượng Thư Dũng chính là người ký quyết định danh sách đoàn doanh nhân tháp tùng Chủ tịch Kim Ngân đi công cán ở Hàn Quốc và sau đó có chín người ở lại không về. Danh tính 9 người ấy đến nay sau hơn 2 năm vẫn còn là bí mật. Dư luận bất bình nhắc đến loại hình tham nhũng khá phổ biến trong giới quan chức chóp bu là tham nhũng du lịch.

Ngài Phó Chủ tịch Lý Luận Mác Lê dù đã 61 tuổi xuân vẫn hăng hái tung tăng mang mầm virus Vũ Hán đi khắp nơi nào là dự lễ tiệc chào mừng đoàn trở về có cô cả ca sĩ trẻ tham dự, và cô ca sĩ này lại tung tăng đi thu âm, đi hoạt động ở nhiều nơi trước khi bị cách ly. Ông Thuấn đi đánh golf ở sân Vân Trì sang trọng nhất Việt Nam mà thẻ hội viên giá trị trên 3 tỉ đồng, báo hại sân gold này phải tạm thời đóng cửa. Ông Thuấn ngày đi ăn ở nhà hàng Daewo, tối ăn ở khách sạn 5 sao, dự cuộc họp Hội đồng Lý Luận trung ương, họp Viện Hàn lâm Khoa học xã hội, về Nghệ An mừng một cán bộ thăng chức Thứ trưởng báo hại toàn bộ Hội đồng nhân dân tỉnh Nghệ An phải tự cách ly, Viện Hàn lâm Khoa học xã hội phải tạm thời đóng cửa. 

Xui rủi một đoàn cán bộ tỉnh Hậu Giang ra Hà Nội công tác đã tiếp xúc với ông Thuấn nên một Phó Chủ tịch UBND và hơn 50 cán bộ tỉnh này đang phải cách ly và tiềm tàng nguy cơ phát sinh ổ dich ở tình phía nam đang rất yên bình này. Ngày 9/3, trả lời báo chí Chủ tịch UBND tp Hà Nội xác định hơn 500 người liên quan tới ca nhiễm Covid-19 thứ 21 (1).

Lây nhiễm virus là điều không may, không ai mong muốn, cũng không đáng trách. Nhưng với vai trò rất quan trọng của ông Thuấn, hoàn cảnh bị lây nhiễm khá bất thường. Một nhà lý luận vô sản dẫn đầu cả một đoàn quân 12 người đi nghiên cứu gì ở các nước tư bản già cổi như nước Anh với hoàn cảnh địa chính trị hoàn toàn xa lạ. Mô hình kinh tế xã hội của Anh Quốc cũng hết sức cá biệt với ngay cả các nước EU nên mới phát sinh việc ly di Brexit. Phải chăng Đảng muốn nghiên cứu mô hình kinh tế của Hoàng gia để phát triển kinh tế cung đình của Đảng ?

Đặc biệt là cung cách ứng xử của ông sau khi lây nhiễm cũng rất bí hiểm đã tạo ra hệ quả ê chề cho không chỉ thành bại cũa nổ lưc chống dịch mà còn ảnh hưởng tới sự tôn vong của chế độ.

Giản tiết kiệm, sống xa hoa, tha hóa

Cái tử huyệt mà virus Vũ Hán từ ngài Phó Chủ tịch Hội đồng Lý luận Mác Lê không chỉ là 500 con người phải cách ly, hàng loạt cơ quan trọng yếu phải đóng của mà nó đã làm rơi rụng bộ mặt đạo đức giả dối, những lý luận giáo điều mà cái Hội đồng Lý luận, cả hệ thống chính trị của ông đã tô vẽ hàng chục năm qua bỗng chốc trở thành trò hề kinh tởm

Viện Hàn lâm mỗi năm viết 5 bài báo

Từ thông tin khai báo bắt buộc đối với đối tượng nhiễm virus Vũ Hán, người ta mới biết ra người ngày thường ăn mặc giản dị áo sơ mi trần thường đăng đàn thuyết giản Mác Lê, đạo đức Hồ Chí Minh đang sở hữu ba biệt thự liền kề ở mặt tiền đường khu phố Trúc Bạch, là hội viên sân gold cao cấp nhất Hà Nội với thẻ hội viên trị giá trên 3 tỉ, lệ phí hàng năm trên 50 triệu đồng. Đi lại chì toàn máy bay hạng VIP, yến tiệc khách sạn 5 sao, có ca sĩ trẻ đẹp phục vụ

Viện Hàn lâm nơi ông từng làm Viện trưởng có đến hàng trăm giáo sư, tiến sĩ tiêu tốn mỗi năm trên 50 tỉ đồng nhưng chỉ viết được 5 bài báo trên Tạp chí Khoa học. Tổng cộng trong 5 năm tiêu tốn hết gần 300 tỉ viết được 22 bài, bằng với chỉ tiêu xét phong 1 giáo sư ở Malaysia. Dĩ nhiên là với những công trình, đề tài trong nước kiểu trình xong bỏ vào ngăn kéo thì số lượng không hề nhỏ nhưng giá trị trong thực tiễn đời sống xã hội chỉ là con số 0 tròn trĩnh.

Lối sóng xa hoa, chất lượng công việc kém cỏi như vậy ý thức trách nhiệm lại càng tệ hại hơn. Ngay trong mùa dịch, cả nước căng mình chống dịch, thiếu thốn trăm bề, bầu đoàn ông Thuấn lại đi Tây nói là để nghiên cứu nhưng thực chất chuyến đi hết sức đáng ngờ. Khi về nước, nhà lý luận phớt lờ mọi quy định về khai báo y tế, cách ly phòng chống dịch mà ung dung mang mầm bệnh gieo rắc kháp nơi.

Tha hóa, dối trá làm khó người chống dịch

Tệ hại hơn nữa, virus Vũ Hán đã lột trần sự tha hóa và vô trách nhiệm đến bẩn thỉu của nhà lý luận này. Trên trang Fb Báo Sạch đã thông tin : Nhằm che giấu mối quan hệ với một phụ nữ đã có con, Thuấn khai báo gian dối về lịch đi lại sau khi đáp máy bay xuống Nội Bài là đi thẳng đến phòng tập Gym. Nhưng thật ra Thuấn đến nhà người phụ nữ ở Royal City (72 Nguyễn Trải, Thanh Xuân, Hà Nội) tên Ch. ở cùng con gái tên L., trong một căn hộ tòa R2A. Hiện bà Ch. và con gái đã được cách ly và thông báo kết quả âm tính trên Facebook (2).

Cháy nhà lòi ra mặt chuột

Qua nhân cách, lối sống của ông Thuấn, với chức vụ đứng vào hàng thứ ba trong đảng về lý luận Mác lê, virus Vũ Hán đã là đám cháy lột trần bản chất đó chỉ là sự lừa bịp của nhóm lợi ích cầm quyền tham lam vô độ, giả trá vô độ và độc ác vô trách nhiệm vô độ.

Đây không phải là sai sót hay nhược điểm của cá nhân mà là lối sống, sự giả dối, tham lam phổ biến của hầu hết cán bộ cấp càng cao thì mức độ càng cao hơn. Trên mạng xã hội vẫn còn lưu truyền hình ảnh những ngôi nhà với nội thất sang trọng như cung đình của Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh. Mới đây thôi, lăng mộ Trần Đại Quang xây trên khu đất hàng chục ha. Không nói đến cấp trung ương, ngay các lãnh đạo cấp tỉnh, cấp giám đốc sở ngành đã có những biệt phủ, dinh thự mà thu nhập để tạo tác ra khối tài sản ấy đươc giải trình bằng những nghề rất ngô nghê như giám đốc Sở Tài nguyên và môi trường Yên Bái xây vương phủ nhờ tiền buôn chỗi đót.

Bộ trưởng được đặc cách không theo luật ?

Cũng qua virus Vũ Hán, sự giả dối, bất công còn bộc lộ trong nhiều trường hợp khác như vói Bộ trưởng Nguyễn Chí Dũng. Nhà báo nữ Xuân Thu đã viết trên trang fb cá nhân về hành xử đạp trên pháp luật của ông Dũng : 

"Quy định của pháp luật đã rất rõ ràng : F1 nhà người tiếp xúc gần với F0 - Cách ly và theo dõi tại Bệnh viện chỉ định. F2 là người tiếp xúc với F1 - Cách ly tại nơi cách ly tập trung và theo dõi y tế. Từ F3 (tiếp xúc với F2) mới trong diện cách ly tại nhà !

Ấy vậy mà đến ngày 7/3, Bộ trưởng Nguyễn Chí Dũng và các cán bộ của ông dù âm tính nhưng đi cùng, giao tiếp thường xuyên với Thuấn, phải đươc xem là F1, phải thực hiện cách ly tại bênh viễn, không thể tư cách ly tại nhà.

Trong bất cứ hoàn cảnh nào, thì một vị Bộ trưởng cũng là một công dân, cũng phải chấp hành đúng quy định của Pháp luật. Huống hồ là dịch họa, cả nước đều xác định tinh thần "chống dịch như chống giặc", Bộ trưởng càng phải gương mẫu, tuân thủ nghiêm túc. Sự đặc cách trong trường hợp này, vừa không đảm bảo tinh thần bình đẳng trước pháp luật, vừa gây nguy cơ lây nhiễm cho chính người thân cận ông cũng như cộng đồng. Đặc biệt, tạo ra một tiền lệ nguy hiểm, trong bối cảnh dịch bệnh vẫn diễn biến khôn lường ! Chưa kể, có thể dẫn đến việc nhiều người trong diện bị cách ly sẽ nhìn vào ông để trốn tránh trách nhiệm !" (3).

Trong chế độ luôn hô hào sự công bằng, bào vệ quyền lợi người nghèo đặc biệt là "liên minh công nông" thì thật sự người nông dân bị tước đoạt vô tôi vạ mảnh đất hàng đời gắn bó, mảnh đất được tạo tác bằng mồ hôi xương máu của bao thế hệ để phục vụ cho các dự án của đại gia. Và các đại gia ấy bằng tiền, quyền của mình lại đươc hưởng mọi ưu đãi vượt trên pháp luật ngay cả việc phá vỡ các quy tắc an toàn trong phòng chống dịch. Cựu nhà báo Trung Bảo đã nêu đích danh trường hợp bệnh nhân 31 là con của đại gia Hạnh Nguyễn, người đang khai thác hàng chục ha đất vàng kinh doanh du lịch "Một câu hỏi đặt ra với trường hợp thuê máy bay riêng đưa con gái bị nhiễm virus Covid-19 của ông Johnathan Hạnh Nguyễn. Chiếc máy bay riêng chở bệnh nhân nhiễm virus hạ cánh ở sân bay Tân Sơn Nhất, trong khi chỉ có 3 sân bay được phép đón người từ vùng dịch là Vân Đồn (Quảng Ninh), Phù Cát (Bình Định), và Cần Thơ. Biệt lệ nào cho chuyến "chuyên cơ" chở ái nữ của ông trùm chuỗi cửa hàng độc quyền trong sân bay được hạ cánh xuống Tân Sơn Nhứt ?" (4).

Không vỡ trận mới là chuyện lạ

Tất cả những bất công, sai phạm ấy sẽ làm vô hiệu, làm vỡ toang cuộc chiến chống dịch, cả hệ thống cầm quyền rều biết nhưng thay vì ngăn chặn, xử lý thì bằng sư thỏa hiệp của các nhóm lợi ích, nhà cầm quyền che giấu, bưng bít bằng quyền lực nhà nước.

Dư luận đã ngừng công kích, quay sang cảm thông với cô bệnh nhân số 17 dù những công bố các ca nhiễm mới Bộ Y tế đều gắn kết trách nhiệm của cô. Người ta hiểu rằng số 17 chỉ là vật tế thần, là tấm bia hứng đạn thay cho ngài Lý luận Mác Lê.

Sau khi ngài Phó Chủ tịch Hội đồng lý luận lộ hàng, nhân danh sự nhân đạo, nhân văn với người bệnh, ngay lập tức có chỉ thị cấm công bố thông tin người nhiễm virus. Điều buồn cười là ngay trong lúc ấy, các cơ quan chức năng đang truy tìm, kêu gọi nhân dân phát hiện một du khách người Anh nhiễm virus. Làm sao có thể tìm được người không tên, không nhân dạng ?

Virus Vũ Hán không chỉ tấn công con người mà đang tấn công và hạ đo ván Lý luận Mác Lê. Ông Vũ Đức Đam, Nguyễn Đức Chung dù có ba đầu sáu tay, có quyết tâm "đốt cháy cả dãi Trường Sơn" để chống dịch cũng khó lòng cầm cự trước những khuyết nhược của thể chế độc tài, chuyên chế quyền lợi quốc gia ngay cả quyền sống của người dân cũng bị nhóm lợi ích dẫm đạp.

Đảng cầm quyền không thể thắng trong trận dịch được sản xuất và nhập khẩu từ mẫu quốc mà e rằng số phận của cả hai sẽ cùng kết thúc vì sự phẩn uất, khinh bỉ của ngươi dân đã tới giới hạn cuối cùng

Gió Bấc

Nguồn : RFA, 12/03/2020 (Gió Bấc's blog)

1. https://thanhnien.vn/thoi-su/chu-tich-ha-noi-xac-dinh-hon-500-nguoi-lien-quan-toi-ca-nhiem-covid-19-thu/21-1193399.html

2. https://www.facebook.com/baochisach/

3. https://www.facebook.com/ladymod.truong?__tn__=%2CdlCH-R-R&eid=ARCU44rE4NSPQLi-6ZEjqgRTQEi59DfGieZ8L6zF0bVduv96680wIeGoccgSYbzFS2V7E_YOwy24t_Sf&hc_ref=ARS4x5uIz0FZPscLafq3LZN7IiUliLxHaVADUg179hUC3XbvN39TFFImFfKyaAoIMxw&hc_location=group

4. https://www.facebook.com/baochisach/posts/215751289790049?__tn__=K-R

Published in Diễn đàn

Dịch Covid-19 hoành hành, Đoàn Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh đang ở đâu ?

Dịch Covid-19, một khối lượng công việc khổng lồ từ trên trời rơi xuống : cách ly những người từ vùng dịch đến, điều tra dịch tễ những liên hệ của ngươi nghi nhiễm, thông tin tuyên truyền biện pháp phòng ngừa, tổ chức tẩy trùng khu vực công cộng…. Tất cả những công việc ấy cần sự góp sức của cộng đồng, bản thân ngành Y tế không thể nào kham nổi. Quân đội đã tổ chức diễn tập toàn quân. Còn Đoàn Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh, đội ngũ rường cột, xung kịch của đất nước đang ỏ đâu, làm gì mà vô cảm, vô tâm trước nổi lo đất nước ?

tn1

Tỉnh đoàn Lào Cai trao đổi trực tuyến cách phòng, chống dịch bệnh Covid-19 - Ảnh minh họa

Hơn một tháng qua dù nằm dưới chân người khổng lồ và việc qua lại giữa nhân dân hai nước không hề gián đoạn trong thời gian cao điểm dịch nhưng Việt Nam vẫn giữ nguyên con số 16 ca nhiễm Covid-19 và tất cả các trường hợp tử vong đều xác định là do bệnh khác quả là một kỳ tích tưởng như Việt Nam đã có thể công bố hết dịch đến nơi. Thế nhưng trước làn sóng hàng chục ngàn lao động từ các nước có dịch đổ về Việt Nam, du khách nước ngoài đến hoặc quá cảnh qua Việt Nam từ vùng có dịch lại tiềm ần những nguy cơ mới. Hai ông chủ tịch hai thành phố Hà Nội, Sài Gòn cứ gầm ghè cảnh báo nguy cơ vỡ trận và kiến nghị cho hoc sinh tiếp tục nghỉ học làm cho người dù có tin vẫn thấy nghi ngờ về thưc trạng dịch bệnh ở Viêt Nam.

Mặt khác sáng 4/3, Ban Chỉ đạo phòng, chống dịch Covid-19 Bộ Quốc phòng tổ chức Diễn tập phòng, chống dịch Covid-19 toàn quân nhằm thống nhất trình tự nội dung, phương pháp chỉ huy, điều hành phòng, chống dịch Covid-19 ở các cấp độ (1). Thông tin này làm người đọc không khỏi băn khoăn. Qua một clip phát biểu của Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam lưu truyền trên mạng nhà nước đã dự kiến 5 kịch bản diễn biến dịch và mức độ 5 là cao nhất. Tình huống diễn tập toàn quân chống dịch của quân đôi là theo kịch bản nào và thực trạng dịch hiện nay đang ở mức nào ? Nhiệm vụ chủ yếu của quân đội là chiến đấu bảo vệ tổ quốc. Tình thế huy động toàn quân tham gia chống dịch hẳn nghiêm trọng không kém có chiến tranh ; vậy các lực lượng khác trong hệ thống chính trị của đất nước thì sao ?

Bấc giác chợt nhớ tới một lưc lượng hết sức quan trọng của chế độ, đó là Đoàn Thanh niên cộng sản luôn được đề cao vai trò và đươc hưởng rất nhiều sự ưu ái. Về mục tiêu cương lĩnh Đoàn đươc ghi nhận bằng những lời có cánh :

"Đoàn Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh là tổ chức chính trị - xã hội của thanh niên Việt Nam do Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh sáng lập, lãnh đạo và rèn luyện. Đoàn bao gồm những thanh niên tiên tiến, phấn đấu vì mục tiêu, lý tưởng của Đảng là độc lập dân tộc gắn liền với chủ nghĩa xã hội, dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh.

…Đoàn Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh đoàn kết, phát triển quan hệ hữu nghị, hợp tác bình đẳng với các tổ chức thanh niên tiến bộ, thanh niên và nhân dân các nước trong cộng đồng quốc tế phấn đấu vì hòa bình, độc lập dân tộc, dân chủ và tiến bộ xã hội, vì tương lai và hạnh phúc của tuổi trẻ" (2).

Không chỉ đề cao về lý thuyết và cơ chế thăng tiến quyền lực chính trị, hệ thống Đoàn còn ngốn ngân sách hàng năm con số khổng lồ. Đương nhiên đồng tiền đó không phải trên trời rớt xuống, cũng không do ông bà đoàn viên, đảng viên nào làm ra mà đều từ thuế của nhân dân. Trang Luật Khoa Tạp Chí đã trích từ báo cáo của Bộ Tài chính công bố về ngân sách cho Trung ương Đoàn như sau :

"Năm 2019, mức dự toán chi ngân sách cho Trung ương Đoàn (với 19 đơn vị trực thuộc) được phê duyệt là 322,2 tỷ đồng, trong đó chi thường xuyên hơn 110 tỷ, chi mục tiêu quốc gia là 12,3 tỷ. Với mức này, ngân sách cho Trung ương Đoàn cao hơn Thanh tra Chính phủ (316,4 tỷ), Uỷ ban Dân tộc (255 tỷ), Đài Truyền hình Việt Nam (248,9 tỷ), Văn phòng Chủ tịch nước (198,6 tỷ), và thấp hơn Ngân hàng Nhà nước một chút (363,3 tỷ).

Nói cách khác, nuôi Trung ương Đoàn tương đương với nuôi thêm một bộ…

…Năm 2016, Đoàn được hưởng một gói ngân sách cao đột biến, lên tới 551,505 tỷ đồng. Điều này có thể hiểu được do đây là năm tổng tuyển cử và kỷ niệm 85 năm ngày thành lập Đoàn" (3).

Nhưng con số 322 tỷ, 551 tỷ mỗi năm đã nêu chỉ mới là khoản chi cho Trung ương Đoàn, hệ thống Đoàn thanh niên có bộ máy chân rết đến Tỉnh, Huyện, Xã, khối các Bộ, ngành doanh nghiệp khắp cả nước.Vì vậy tổng chi cho hệ thống Đoàn thanh niên cả nước mỗi năm không dưới 1000 tỷ đồng.

Đội ngũ thanh niên ăn trên ngồi trước, ngốn hàng ngàn tỉ đồng mỗi năm ấy đã làm đươc gì cho người dân theo tiêu chí dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh ? Trong mùa dịch này Đoàn đã tự mình làm được gì để giúp dân chống dịch ?

Tìm kiếm trên Google với từ khóa "Đoàn Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh chống dịch Covid 19" không tìm thấy kết quà nào, nếu tìm với cụm từ Đoàn Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh chống dịch Covid 19 sẽ có được hơn 300.000 kết quả. Trong đó chỉ lèo tèo vài kết quả cho thấy Trung ương đoàn tặng quà cho Bộ Đội Biên Phòng chống dịch, đoàn Sở Du lịch Khánh Hòa tuyên truyền cho 19 cơ sở du lịch phương pháp chống dịch… Việc tặng quà cho Bộ Đội Biên Phòng thật ra là mượn hoa cúng Phật. Quà tặng không thể móc từ túi của các quan chức trung ương đoàn mà chắc hẳn từ ngân sách. Như vậy, Đoàn tiếp tục lấy tiền dân để làm sang cho bộ mặt của mình mà không hề giúp dân được đồng nào.

Hà Nội, Sài Gòn đang quá tải về số người bị cách ly, hàn ngàn người lao động từ nước có dịch trở về Việt Nam mới đây phải chuyển về Cần Thơ, Vân Đồn. Những khu cách ly đơn giản ấy chắc chắc chắn sẽ thiếu thốn những tiện nghi tối thiểu. Chắc chắn cuộc sống mất tự do ở khu cách ly ấy họ cần đươc giúp đỡ về nhiều mặt. Họ không phải tội nhân. Cũng không phải bệnh nhân, họ chính là nguồn sữa từng đươc ca ngợi là khúc ruột ngàn năm, đem lại nguồn ngoại tệ quan trọng cho Việt Nam. Nếu có đội ngũ tình nguyện viên hỗ trợ họ trong thời gian cách ly thì sẽ tốt hơn nhiều.

Trong cơn xáo trộn đột ngột của các biện pháp chống dịch, xã hội rất cần những sự trợ giúp của đội ngũ tình nguyện viên đây cũng là cơ hội để những thủ lãnh thanh niên thể hiện năng lực tổ chức hoạt động xã hội của mình trong thực tế. Đây cũng là dịp để từng thanh niên bộc lộ, rèn luyện khả năng tham gia với cộng đồng bằng những công việc cụ thể chứ không chỉ là những lời hứa hẹn suông suông, những phát biểu chính trị chung chung sáo rỗng.

Ngược lại, trong các đợt người dân biểu tình chống thảm họa ô nhiễm của Formosa hay phản đối Trung Quốc đưa giàn khoan xâm phạm thềm lục địa Việt Nam. Đó là những hoạt động biểu thị ý chí bảo vệ môi sinh, bảo vệ độc lập, chủ quyền của dân tộc, của đất nước lẽ ra đoàn thanh niên phải là lực lượng đầu tàu khởi xướng thì chính họ, cùng với lực lượng dân phòng, cảnh sát, công an lại đứng ra đàn áp, bắt bớ. Một trong những gương mặt nổi cộm chống lại lợi ích quốc gia này là Lê Trương Hải Hiếu, con của Lê Thanh Hải, Bí thư Sài Gòn vừa bị đề nghị kỷ luật.

Thụ động, không có chương trình hành động cụ thể hỗ trợ chống dịch ; vô cảm trước những tai họa của đồng bào, cho thấy tổ chức Đoàn Thanh Niên Cộng Sản là cổ máy quan liêu trì trệ trong hệ thống chính tri quan liêu độc đoán của chính thể toàn trị. Giống như ung nhọt, như một loại ký sinh trên cơ thể quốc gia, nó chỉ vắt kiệt sức lực người dân, tài nguyên đất nước, là thế lực tay sai cho đảng cầm quyền đàn áp, khống chế người dân. Nó như cái bánh xe thừa trên một cỗ xe.

Ngày 26/3 sắp tới là ngày kỷ niệm 92 năm thành lập, tổ chức thanh niên già cỗi ấy chưa có lấy một lần làm chuyện ích nước lợi dân.

Gió Bấc

Nguồn : RFA, 05/03/2020

1. https://www.sggp.org.vn/bo-quoc-phong-dien-tap-toan-quan-phong-chong-dịch-covid19-649102.html

2. http://doanthanhnien.vn/gioi-thieu

3. https://www.luatkhoa.org/2019/03/nuoi-t-u-doan-bang-nuoi-mot-bo-da-den-luc-doan-tn-88-tuoi-cai-sua-ngan-sach/

Published in Diễn đàn

Phòng chống virus Corona cần minh bạch, đồng bộ từ chính quyền

Diễm Thi, RFA, 27/01/2020

Hành xử ‘lạ’ của cơ quan chức năng Việt Nam ?

Hôm 27/1/2020, trên mạng xã hội lan truyền một biên bản làm việc của đoàn công tác công an thành phố Đà Nẵng, trong đó có cả cán bộ phòng quản lý xuất nhập cảnh, cán bộ phòng An ninh đối ngoại, yêu cầu Khách sạn Đà Nẵng Riverside phải lấy lý do khách sạn hết phòng để không nhận khách Trung Quốc chứ không nên để thông báo không tiếp nhận khách Trung Quốc. Lý do được nêu ra là làm thế gây ảnh hưởng đến tình hình an ninh du lịch, tình hình đối ngoại của thành phố. Tuy nhiên, đại diện phía khách sạn từ chối gỡ bảng thông báo.

phongchong1

Một nhân viên y tế Indonesia theo dõi màn hình với thiết bị đo thân nhiệt từ xa tại sân bay Husein Sastranegara ở Bandung vào ngày 27/1/2020. AFP

Anh Huy, tiếp tân Khách sạn Đà Nẵng Riverside nói với RFA tối 27/1 :

"Nếu chị có coi thông tin trên mạng xã hội, trên facebook hoặc các trang báo điện tử thì sẽ thấy khách sạn này có chủ trương không nhận khách Trung Quốc. Cho đến giờ này khách sạn vẫn dán những thông báo bằng nhiều thứ tiếng khác nhau về việc này.

Ban Giám đốc chủ trương cho ban lễ tân không nhận khách và hủy phòng những đoàn khách Trung Quốc.

Việc nhận khách hay không thuộc về quyền của Ban Giám đốc khách sạn và điều này hợp lệ. Giờ này em chưa nhận thông tin Đà Nẵng không cho khách Trung Quốc nhập vào mà chỉ có thông tin khách sạn này không nhận khách Trung Quốc".

Thạc sĩ Đinh Gia Hưng từ Đà Nẵng nhận định rằng, vấn đề quan trọng nhất của Việt Nam bây giờ là kiểm dịch, là an toàn sức khỏe cộng đồng chứ vấn đề không phải là an ninh du lịch hay an ninh đối ngoại. Đây là vấn đề toàn cầu. Ông nhấn mạnh :

"Chính phủ nhiều nước đã truyên bố đóng cửa biên giới, hủy bỏ các tour du lịch và các chuyến bay đến từ Trung Quốc vì họ đánh giá được mức độ nguy hiểm của dịch bệnh trong tình hình hiện nay".

Ông Đinh Kim Phúc, Nhà nghiên cứu Biển Đông nói về việc này với tư cách người dân rằng, chính quyền "dạy" cho dân phải nói dóc. Ông cho rằng phía Nhà nước không có động thái nào đủ mạnh để dân an tâm, tin tưởng nên họ phải tự bảo vệ mình như vậy dù hành động bảo vệ đó chưa chắc đúng với quy trình phòng ngừa, ngăn chặn sự lây lan, nhiễm bệnh cúm Vũ Hán. Ông phân tích :

"Việc này cho thấy rằng về phía nhà nước thông tin rất trễ, dè dặt trong thời đại thông tin mạng toàn cầu. Không thể giấu người dân như vậy mà phải cho dân biết sự thật, biết mức độ nguy hiểm như thế nào và chuẩn bị đối phó ra sao ?

Thông tin từ Vũ Hán thì như vậy nhưng máy bay từ Trung Quốc cứ đáp xuống Việt Nam liên tục thì người ta đâu có tin vào những tuyên bố cũng như những lời trấn an từ chính phủ !"

Đại diện Cục Hàng không Việt Nam hôm 26/1 cho biết mỗi ngày có 260 chuyến bay đến Việt Nam từ Trung Quốc, trong đó Vietjet có 50 chuyến, với khoảng 200.000 hành khách vào Việt Nam.

Theo báo cáo của Sở Du lịch Khánh Hòa, từ ngày 23 đến 26/1, tỉnh này đón gần 30.000 lượt khách đến từ Trung Quốc. Còn theo báo cáo nhanh của sở du lịch Quảng Ninh, từ ngày 24 đến hết ngày 26/1/2020 đã có khoảng 6.700 khách Trung Quốc đến tham quan các tuyến điểm du lịch tại Quảng Ninh. Khách du lịch đến chủ yếu bằng đường bộ, đường hàng không và đường biển.

Riêng tại Đà Nẵng, báo cáo mới nhất vào chiều 27/1 đưa ra con số gần 12.000 người Trung Quốc đang đi du lịch và làm việc tại thành phố này. Tại các cửa khẩu và cơ sở y tế trên địa bàn Đà Nẵng đã ghi nhận 41 trường hợp có biểu hiện sốt. Thành phố đã cách ly, lấy mẫu xét nghiệm cho 15 bệnh nhân.

Tại cuộc họp Ban chỉ đạo phòng chống dịch bệnh chiều tối ngày 26/1 tại Bộ Y tế. Phó Thủ tướng Chính phủ Vũ Đức Đam đã nhấn mạnh : "Chưa có người Việt nào mắc bệnh viêm phổi do virus corona, xử lý nghiêm đối tượng tung tin thất thiệt".

Báo cáo tại cuộc họp, ông Đặng Quang Tấn - Phó Cục trưởng phụ trách Cục Y tế dự phòng cho hay, tính đến ngày 26/1, tại Trung Quốc đã có 30 tỉnh có người mắc virus corona với con số trên 2.000 người, trong đó có 56 ca tử vong, 15 cán bộ y tế nhiễm bệnh.

Dịch lây lan nhanh !

phongchong2

Du khách mang khẩu trang bảo vệ nhiễm Coronavirus tại phi trường quốc tế Los Angeles International Airport, California, hôm 22/1/2020. AFP

Dịch viêm phổi cấp do một loại coronavirus mới, WHO ký hiệu là 2019-nCoV bắt đầu vào giữa tháng 12/2019 tại thành phố Vũ Hán ở miền Trung Trung Quốc. Các ca nghi ngờ đầu tiên được báo cáo vào ngày 31/12 năm 2019 và ca tử vong đầu tiên được báo cáo là một người đàn ông ở Vũ Hán, chết ngày 9/1/2020.

Đến ngày 27/1, con số chính thức được công bố toàn cầu có 2.886 ca nhiễm bệnh, trong đó có 2.825 người ở Trung Quốc ; con số tử vong là 81 người, con số hồi phục là 59 người.

Dịch bệnh hiện đã lan ra nhiều nước và vùng lãnh thổ khác trên thế giới bao gồm Mỹ, Australia, Nhật Bản, Hàn Quốc, Singapore, Pháp, Nepal, Malaysia, Thái Lan, Việt Nam, Đài Loan, Macau, Hong Kong. Cho đến lúc này, Việt Nam vẫn chỉ ghi nhận 2 ca bệnh (hai cha con đến từ Vũ Hán, Trung Quốc) dương tính với chủng mới của virus corona, đang điều trị tại Bệnh viện Chợ Rẫy, Thành phố Hồ Chí Minh.

Hiện đã có hai quốc gia láng giềng của Trung Quốc tuyên bố đóng cửa biên giới với nước này, đó là Mông Cổ và Bắc Hàn.

Minh bạch thông tin

Tại Việt Nam vào ngày 27/1, truyền thông Nhà nước Việt Nam loan tin Sở Văn hóa thể thao và du lịch tỉnh Lào Cai có văn bản yêu cầu các hiệp hội du lịch và công ty kinh doanh du lịch trên địa bàn tỉnh này tạm ngừng xuất, nhập cảnh du khách tại cửa khẩu Lào Cai đến các vùng của Trung Quốc có nguy cơ lây nhiễm virus Corona mới.

Trong chiều cùng ngày, lãnh đạo Sở Du lịch Khánh Hòa cho hay, do Văn phòng Bộ Văn hóa và du lịch Trung Quốc thông báo sẽ tạm ngưng hoạt động kinh doanh của các doanh nghiệp du lịch để thực hiện tốt công tác phòng, chống dịch virus Corona không lan rộng nên từ ngày 28/1, phần lớn các doanh nghiệp đón và phục vụ khách Trung Quốc trên địa bàn tỉnh Khánh Hòa sẽ tạm ngưng hoạt động.

Thạc sĩ Đinh Gia Hưng cho rằng, về mặt truyền thông thì chính phủ hoặc chính quyền địa phương phải tuyên bố rõ mọi chuyện cho người dân biết để bảo vệ quốc gia. Nếu chính quyền không minh bạch, rõ ràng thì người dân sẽ có những hành động tự phát để bảo vệ mình. Đó là tâm lý bình thường. Ông lập luận :

"Thông tin có 218 du khách từ Vũ Hán bay đến Đà Nẵng được tuyên bố trên báo chí là chuyến bay trước khi có lệnh cấm. Tôi nghĩ chính quyền làm việc chậm trễ. Vì vậy người dân họ không thấy yên tâm. Họ thấy người Trung Quốc vẫn qua và người dân phải thận trọng.

Bản thân người dân cũng không biết việc kiểm dịch, việc khám các hành khách làm thủ tục ở sân bay như thế nào. Người dân không tin cậy nên lo lắng và hành xử như vậy. Đó là tâm lý bình thường".

Ông nói thêm rằng, nếu người dân được biết là chính quyền cấm, kiểm soát nghiêm ngặt như thế nào ở cửa khẩu thì mức độ tin cậy sẽ tăng và người dân sẽ hợp tác với chính quyền dựa trên sự tin cậy và sự minh bạch của chính quyền. Chính phủ phải hành động đồng bộ, khẩn cấp đúng với lòng dân và phép nước.

Diễm Thi

Nguồn : RFA, 27/01/2020

********************

Phòng chống virus Corona : Tuyên truyền mị dân và hữu nghị yếu hèn là tự sát

Gió Bấc, RFA, 27/01/2020

Đến nay dịch viêm phổi cấp virus corona ở Trung Quốc đã bùng phát đến mức được đánh giá là nghiêm trọng. Thế nhưng Việt Nam có 7 tỉnh biên giới với Trung Quốc, lượng du khách và kiều dân Trung Quốc rất đông, trong đó có 2 người xác định là mắc bệnh các biện pháp phòng chống dịch còn quá lỏng lẻo, hình thức, thụ động và cả nể một cách yếu hèn trong việc kiểm soát ngăn chặn làn sóng người Trung Quốc.

phongchong3

Việt Nam đang triển khai các biện pháp phòng chống nhằm hạn chế tối đa sự lây lan, xâm nhập của nCoV

Hữu nghị đón đưa người Vũ Hán

Sự kiện tắc trách không thể chấp nhận được là ngày 22/1/2020, khi chính phủ Trung Quốc đã công bố quyết định đóng cửa Thành phố Vũ Hán thì Đà Nẵng thản nhiên tiếp nhận 218 du khách Vũ Hán và đoàn khách này tiếp tục tư do đi vào Nha Trang. Đến ngày 27/1 vẫn còn một số trong những người này vẫn còn đang ở tại Việt Nam. Sai sót này đã hàm chứa nhiều nguy cơ rủi ro về sự lan nhiễm corona khó có thể kiểm soát được.

Trưa ngày 27/1 có thông tin chính thức tối 27/1 sẽ có một chuyến bay đặc biệt đưa những vị khách cuối cùng trong đoàn 218 du khách từ "tâm dịch" Vũ Hán đến Đà Nẵng trong ngày 22/1 về nước. Máy bay đưa toàn bộ du khách đến Vũ Hán, sau đó phun thuốc chống dịch rồi quay về Việt Nam (1). Trong điều kiện Thành phố Vũ Hán bị đóng cửa và được đánh giá là bất lực trong phòng chống dịch thì việc cho máy bay Việt Nam đáp thẳng vào Vũ Hán là hành vi dũng cảm đầy tình hữu nghị với nước bạn nhưng tiềm ẩn thêm nhiều nguy cơ với người Việt Nam

Kiểm tra thân nhiệt chỉ là hình thức

Những biện pháp kiểm soát dịch của Việt Nam đã và đang áp dụng chỉ đơn giản là kiểm tra thân nhiệt của du khách ở các sân bay, cửa khẩu. Nhưng giải pháp này chừng như chỉ mang tính hình thức, đối phó vì với những người dã nhiểm virus corona mà chưa phát bệnh và thậm chí một số trường hợp đã phát bệnh nhưng thân nhiệt vẫn bình thường. Một nghiên cứu của tổ chức y tế HongKong phát hiện rằng người mang virus Vũ Hán có thể không có triệu chứng (2).

phongchong4

"Cháy" khẩu trang chống virus corona.

Trường hợp người đàn ông từ Vũ Hán vào Đà Nẵng, Cam Ranh rồi xuống đến tận Long An thăm con, cả hai cha con cùng phát bệnh cho thấy rõ điều này.

Ngay với hai trường hợp đã xác định là đã mắc bệnh này các cơ quan chức năng không trực tiếp điều tra dịch tể học hai bệnh nhân trong các mồi quan hệ, tiếp xúc trước đó để thực hiện cách ly những người có nguy cơ lây nhiểm. Không công bố hình ảnh hai bệnh nhân để người từng tiếp xúc có thể nhận dạng tự mình có ý thức cách ly bảo vệ người thân và tránh lây lan cho cộng đồng mà chỉ công bố, khuyến cáo chung chung những người cùng di trên chuyến tàu toa tàu với ngươi bệnh. 

Dư luận đòi cấm, chính quyền làm lơ

Trước nguy cơ dịch bệnh và các biện pháp lỏng lẻo của cơ quan chức năng, dư luận Việt Nam không chỉ trên mạng xã hội mà ngay báo chí chinh thông đã sớm đặt vấn đề đòi hỏi phải có biện pháp triệt để hơn. "Với Việt Nam, có 7 tỉnh giáp với biên giới Trung Quốc, với hàng trăm cửa khẩu giao thương. Dịch bệnh viêm phổi cấp đang diễn ra phức tạp trong thời điểm cả hai quốc gia Việt - Trung đều đang nghỉ Tết, nên việc đi lại của người dân, đặc biệt du khách Trung Quốc du lịch Việt Nam rất nhiều. Nên chăng, cơ quan chức năng cân nhắc việc đóng cửa tạm thời biên giới giữa hai nước để phòng dịch ?" (2).

Tuy nhiên, câu trả lời của cơ quan chức năng là im lặng. Ngược lại trên báo chí truyền thông lề phải tràn ngập những thông tin lạc quan mang tính trấn an dư luận : "Bé gái người Trung Quốc nhập viện Nhi Đồng 2, âm tính với virus corona", "12 người điều trị cách ly tại Đà Nẵng không có dấu hiệu viêm phổi", "chưa có người Việt nào bị nhiểm Corona"…. tạo ra một bức tranh màu hổng tươi đẹp trong khi thực chất là đã phát hiện có ít nhất hai người phát bệnh tại Việt Nam được phát hiện quản lý rất chậm nguy cơ phát tán, gây dịch là rất cao.

Tệ hại hơn nữa, trên mạng xã hội, lực lượng dư luận viên một lần nữa lại tham gia vào tội ác ru ngủ làm lệch lạc nhận thức người dân đưa thông tin bình luận theo quan điểm tuyên giáo để phản bác các thông tin cảnh báo của người có hiểu biết và quan tâm có trách nhiệm với việc phòng chống dịch.

Dân chủ động ngăn, chính quyền lại tháo

Đặc biệt là chiều mùng 2 Tết, ông Phạm Thanh – chủ khách sạn Đà Nẵng trên đường Trần Hưng Đạo (quận Sơn Trà) đã dán bảng thông báo không nhận khách Trung Quốc lưu trú bằng tiếng Việt, tiếng Trung Quốc và tiếng Anh với nội dung : "Khách sạn chúng tôi xin phép không đón tiếp quý khách đến từ Trung Quốc trong thời gian này vì lý do đất nước bạn đang có dịch bệnh corona đang lây lan, truyền bệnh. Khi nào chúng tôi sẵn sàng phục vụ quý khách, chúng tôi sẽ thông báo. Chân thành xin lỗi vì sự bất tiện này".

Khách sạn này đã hoàn tiền và từ chối hợp đồng nhận khách của một đoàn Trung Quốc đặt phòng từ vài tháng trước. Nhiều khách Trung Quốc đến đặt phòng cũng bị từ chối.

Việc này nhằm đảm bảo cho nhân viên và khách hàng khác lưu trú tại khách sạn được an toàn, khách sạn chấp nhận bị thiệt hại về kinh tế. Tuy nhiên tối 24/1, có người đến tự xưng là Sở Du lịch cùng 5, 6 công an yêu cầu nhân viên lễ tân khách sạn gỡ thông báo,

Theo ông Thanh, hiện nay khách sạn vẫn tiếp tục đặt lại bảng thông báo. Đồng thời giữ nguyên quyết định không nhận khách đến từ Trung Quốc trong giai đoạn này, để đảm bảo an toàn.

Giám đốc Sở Du lịch Trương Thị Hồng Hạnh xác nhận, đơn vị có đến làm việc với khách sạn và đề nghị cất bảng thông báo vào trong. Bà Hạnh chống chế cho rằng : "Việc phòng dịch bệnh là điều tốt nhưng không nên vì vậy mà làm những việc ảnh hưởng đến hình ảnh của điểm đến trong mắt du khách. Nhiều người sẽ nghĩ lúc cần thì chúng ta mời gọi họ, còn lúc không cần thì từ chối.

Sẽ có nhiều cách để từ chối khách ví dụ như thông báo hết phòng… chứ không nên công khai thế sẽ ảnh hưởng đến điểm đến, có hành vi không đẹp. Sở chỉ muốn trao đổi và tìm cách làm tốt nhất cho các bên chứ không hề có động thái bắt buộc…", bà Hạnh thông tin (4).

Tinh thần cảnh giác, ý thức trách nhiệm phòng chống dịch của ông Thanh không chạy theo lợi nhuận lẽ ra phải được biểu dương nhân rộng trong cộng đồng lại bị áp chế bởi chính quyền.

Cách nghĩ và ứng xử của giám đốc Sở Du Lịch Đà Nẵng quả là điển hình của tinh thần khiếp nhược hèn với giặc, ác với dân.

Chính phủ bàn theo thông tin bưng bít của Trung Quốc

Thực trạng Việt Nam có 7 tỉnh biên giới chung với Trung Quốc có nhiều cửa khẩu chính ngạch và tiểu ngạch hàng ngày có hàng vạn người Trung Quốc và Việt Nam qua lai với nhau việc kiểm soát dịch bệnh ở tuyến này như thế nào không thấy thông tin. Ngoài ra hàng trăm doanh nghiệp Trung Quốc đầu tư rải rác khắp toàn lãnh thổ Việt Nam, vào dịp tết sẽ có rất nhiều lao động Trung Quốc vê quê ăn tết quay lai Việt Nam. Hiện nay, dịch đã bùng phát khắp trung quốc nhưng giải pháp với các lao động này như thế nào cũng chưa được các cơ quan chức năng công bố.

Hữu nghị giúp đỡ đón đưa người Trung Quốc vùng dịch bệnh đi du lịch khắp thành phố lơn Việt Nam. Ơ hờ trước tính mạng, sức khỏe người dân, chính quyền còn ra mặt đàn áp đe dọa những người đưa thông thin báo động về dịch bệnh trên mạng internet.

Ở cấp độ cao hơn là chính phủ, tinh thần, biện pháp phòng chống dịch cũng rất ơ hờ, thụ động và thiếu trách nhiệm

Chiều mùng 2 Tết (26/1), Phó Thủ tướng Chính phủ Vũ Đức Đam chủ trì cuộc họp khẩn Ban Chỉ đạo quốc gia phòng chống dịch bệnh nguy hiểm, mới nổi để tiếp tục triển khai các biện pháp ứng phó.

Bộ Y tế cập nhật, Trung Quốc hiện đã ghi nhận hơn 2.000 ca mắc viêm phổi cấp do chủng mới của virus Corona (nCoV), 56 trường hợp đã tử vong. Dịch bệnh này đã lây lan ra 12 quốc gia. Tỷ lệ tử vong do mắc nCoV từ 3-4%

Tại cuộc họp, đại diện Tổ chức Y tế thế giới (WHO) tại Việt Nam cho biết, với diễn biến của dịch nCoV hiện chưa có cơ sở để đưa ra khuyến nghị các quốc gia đóng cửa biên giới cũng như chưa đến mức hạn chế đi lại, giao thương quốc tế.

WHO cho biết, bước đầu ghi nhận, mỗi bệnh nhân mắc nCoV có thể lây bệnh cho 2 người, tỷ lệ tử vong từ 3-4% và tỷ lệ bệnh nhân nặng là 20%. Khoảng cách có thể lây nhiễm virus tiếp xúc gần với bệnh nhân là dưới 1 mét.

Thứ trưởng Bộ Y tế Đỗ Xuân Tuyên cho biết, dù diễn biến của dịch nCoV đang rất phức tạp nhưng đến thời điểm này có thể nói nước ta vẫn đang kiểm soát tốt tình hình dịch bệnh. Tuy nhiên, nguy cơ dịch bệnh lây lan ra cộng đồng là khá cao và việc chủ động ứng phó ở mức cao nhất. Bộ Y tế đề nghị Tổng cục Du lịch khuyến cáo hạn chế tối đa việc tổ chức tour du lịch đến Trung Quốc vào thời điểm này.

Giải pháp chung chung, mở ngỏ cho dân Trung Quốc tràn vô

Phó Thủ tướng Chính phủ Vũ Đức Đam nhấn mạnh : "Không vì bất kỳ một lý do nào kể cả về kinh tế mà để ảnh hưởng đến công tác chống dịch". Đồng thời, yêu cầu các bộ ngành chức năng và các địa phương trên cả nước cần vào cuộc tích cực hơn nữa trong công tác phòng, chống dịch bệnh nguy hiểm này.

Thông tin trên cho thấy nội dung cuộc họp có rất nhiều bất cập. Nó dựa trên nền của thông tin bưng bít do chính quyền Trung Quốc công bố, mức độ nghiêm trọng về quy mô dịch, mức độ thiệt hại thấp hơn nhiều lần so với thực tế. Ngay báo chí lề phải dù đã bị cấm cản rất nhiều vận lọt ra những thông tin nguy cấp về dịch bệnh ở Trung Quốc. Một nữ y tá ở Vũ Hán tố giác rằng số ca nhiễm virus corona ở Trung Quốc là gần 90.000, gấp nhiều lần so với gần 2.100 ca mà giới chức nước này thông báo (6).

Cứ cho rằng tỉ lệ tử vong của corona là 3% đến 4% như WHO công bố nhưng với tốc độ lây lan nhanh chỉ trong thời gian ngắn Vũ Hán đã có đến 90.000 người bệnh thì hiện nay tại Vũ Hán phải có đến trên 4.000 người chết. Con số này đang tiếp tục tăng thêm thì con số tử vong cuối cùng sẽ là bao nhiêu ? Mức độ tác hại của bệnh dịch sẽ như thế nào ?

Xem nhẹ bối cảnh dịch bệnh tại Trung Quốc, không thừa nhận tình trạng dịch bùng phát trên cả nước, Bộ Chính Trị Trung Quốc đã đánh giá dịch bệnh là nghiêm trọng, cuộc họp của chính phủ Việt Nam cũng không hề lưu tâm đến tình hình phức tạp việc qua lại biên giới của người Trung Quốc trước các chính sách mở cửa biên rơi Việt Nam. Chỉ riêng tình Quảng Ninh đã có 6.700 du khách Trung Quốc đã đến du xuân 3 ngày Tết (7). khắp 7 tỉnh biên giới số lượng du khách là bao nhiêu, được quản lý kiểm soát dịch ra sao ? Có nên tiếp tục mở cửa đón nhận người Trung Quốc tràn sang Việt Nam trú bệnh hay không đã không được đề cập đến.

Phải cấm xuất nhập cảnh Việt Nam-Trung Quốc

Ngày 27/1, ông Tô Bá Hiếu, Phó chủ tịch Hiệp hội du lịch thị xã Sa Pa (tỉnh Lào Cai) thông tin, do dịch viêm phổi cấp đang lan truyền, nên ngành du lịch Châu Hồng Hà, tỉnh Vân Nam - Trung Quốc, vừa phát đi thông báo gửi đến các công ty du lịch Việt Nam, đề nghị tạm ngừng xuất nhập cảnh khách du lịch tại cửa khẩu Hà Khẩu - tỉnh Vân Nam (8). Nhưng còn các tỉnh khác thì sao ? Chính phủ Việt Nam hoàn toàn thúc thủ.

Số lượng lao động, doanh nhân Trung Quốc quay lại Việt Nam là bao nhiêu ? Sẽ ứng xử với các đối tượng này ra sao khi thực tế họ là những ngươi từ vùng dịch ?

Rõ là ở đây, chủ quyền quốc gia và tính mạng, sức khỏe của người dân đã hoàn toàn bị buông lơi. Việc chống dịch chỉ có những lời nói trống rỗng mà không có biện pháp, cụ thể, hay những quyết sách chiến lược.

Để bảo đàm phòng chống dịch lây lan từ Trung Quốc sang Việt Nam như đã từng xảy ra với những lần trước đây như cúm lợn, Sars, người dân yêu cầu chính quyền phải thực hiện ngay các biện pháp khẩn cấp là ngừng tiếp nhận công dân Trung Quốc sang Việt Nam dù là du lich, lao động, nghiên cứu học tập đồng thời nghiêm cấm người Việt sang Trung Quốc.

Bộ Y tế, cần có cổng thông tin điện tử thông tin cập nhật diễn biến dịch, các biện pháp phòng ngửa đối phó với dịch, thông tin phải được cập nhật trong từng giờ. Các cơ quan truyền thông cũng cần có chuyên mục thông tin về dịch với các nội dung tương tự.

Trong điều kiện hệ thống y tế quá yếu kém luôn quá tãi hiện nay, cần thiết phải có sự chuẩn bị chiến lược về thiết bị, dược liệu, cơ sở điều trị dự phòng khi có dịch.

Điều cần thiết nhất là cán bộ, từ cấp cơ sở đến vĩ mô cần có trách nhiệm với sinh mạng người dân hãy tháo gỡ sự đớn hèn phụ thuôc 16 chữ vàng trong ứng xử phòng chống dịch. Virus corona không phải là đảng viên ngoan ngoãn tuân theo các nghị quyết hoặc lời tuyên truyền ma mị.

Gió Bấc

Nguồn : RFA, 27/01/2020 (Gió Bấc's blog)

1. https://tuoitre.vn/toi-nay-27/1-chuyen-bay-cuoi-dac-biet-dua-khach-vu-han-ve-vu-han-20200127122648866.htm

2. https://plo.vn/quoc-te/nguoi-mang-virus-vu-han-co-the-khong-co-trieu-chu...

3. https://nld.com.vn/noi-thang/noi-thang-nen-san-sang-dong-cua-bien-gioi-v...

4. https://vietnamnet.vn/vn/thoi-su/virus-corona-so-dich-benh-khach-san-da-...

5. https://www.baogiaothong.vn/viet-nam-59-nguoi-nghi-nhiem-virus-ncov-viem...

6. https://laodong.vn/the-gioi/nu-y-ta-to-giac-con-so-choang-vang-so-ca-mac...

7. https://vietnamnet.vn/vn/thoi-su/virus-corona-6-700-du-khach-trung-quoc-...

8. https://dantri.com.vn/xa-hoi/tam-dung-xuat-nhap-canh-khach-du-lich-qua-cua-khau-ha-khau-trung-quoc-20200126091809039.htm

Published in Diễn đàn

Oan án Hồ Duy Hải kéo dài đã 12 năm. Người thân, giới luật sư, nhiều tổ chức trong nước và quốc tế kêu oan, đặc biệt hai chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Trần Đại Quang, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đều có văn bản đề nghị xem xét lại hồ sơ. Ủy ban Tư pháp Quốc hội trực tiếp giám sát vụ án ghi nhận nhiều vi phạm tố tụng nhưng Chánh án Tòa tối cao và Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao thời điểm ấy đều không chấp nhận kiến nghị giám đốc thẩm. Hẳn phải có một áp lực rất lớn che lấp sự thật trong vụ án này đến mức quyền lực của lãnh đạo tối cao của đất nước cũng không soi sáng được.

oan1

Hồ Duy Hải trong một phiên tòa - Courtesy Photo

Không loại trừ cạnh tranh chính trị

Gần đây, khi tổ chức Ân xá Na Uy lên tiếng kêu oan, qua bài viết "Hồ Duy Hải : cơ hội cuối cùng của Nguyễn Phú Trọng" chúng tôi chỉ dám đặt hy vọng người đốt lò có chút lòng nhân ra quyết định ân xá cho Hồ Duy Hải mà không đụng chạm đến quyền lợi một ai, nhưng thật bất ngờ, sự việc lại đột biến chuyển sang tình huống mới rất sáng sủa và tích cực cho nền tố tụng Việt Nam.

Ngày 30/11/2019, Viện Kiểm sát nhân dân tối cao ra quyết định kháng nghị giám đốc thẩm, thu hồi quyết định không kháng nghị trước đó, đề nghị hủy toàn bộ án sơ thẩm và phúc thẩm để điều tra lại. Nội dung ngôn từ của quyết định này rất mạnh mẽ chỉ ra hàng loạt sai phạm của các cơ quan tố tụng.

Trả lời BBC News tiếng Việt hôm 4/11, luật sư Trần Hồng Phong, người hỗ trợ pháp lý cho Hồ Duy Hải, giải thích ý nghĩa quan trọng của kháng nghị này :

"Quyết định của Viện Kiểm sát nhân dân tối cao tuy chưa kết luận điều gì, nhưng có thể nói có ý nghĩa mang tính bản lề và chuyển biến sau 12 năm gia đình mòn mỏi kêu oan, tố giác và chờ đợi. Cụ thể là mở ra cơ hội để điều tra lại, và có thể là sẽ truy tố và xét xử lại (nếu cơ quan tiến hành tố tụng Việt Nam vẫn xác định Hồ Duy Hải là nghi phạm gây án). Đây cũng chính là cơ hội để gia đình và các luật sư bào chữa cho Hồ Duy Hải, hướng đến mục tiêu giải oan, trắng án cho Hải".

oan2

Hồ Duy Hải tại một phiên xử Ảnh chụp màn hình

Trả lời về nguyên nhân của bước chuyển biến đột phá này, Luật sư Trần Hồng Phong cho rằng "việc vụ án được kháng nghị giám đốc thẩm là sự tổng hợp của rất nhiều nguyên nhân : trước hết là áp lực từ cộng đồng mạng xã hội, cơ quan báo chí, gia đình Hồ Duy Hải, và các luật sư (qua đơn từ) - mong muốn một sự công bằng, tiệm cận công lý ; từ các văn bản lưu ý của các tổ chức quốc tế, Ủy ban nhân quyền Liên hợp quốc. Có người nói với tôi rằng thậm chí có thể từ sự cạnh tranh chính trị của các quan chức cấp cao và tôi không loại trừ khả năng này. Bất luận thế nào, thì việc kháng nghị của Viện Kiểm sát nhân dân tối cao thực sự là một tin vui" (1).

Liệu suy đoán về sự cạnh tranh chính trị trong Kiến nghị giám đốc thẩm này có đi xa quá không khi đây chỉ là một vụ án hình sự với can phạm chỉ là một thanh niên mới ra trường ? Ai cạnh tranh với ai, ai được lợi và ai bất lợi nếu sự thật vụ án này được lôi ra ánh sáng công lý ?

Vi phạm tố tụng đến mức phạm pháp

Như đã dẫn ở phần trên, tuy chỉ là vụ án hình sự nhưng do sự oan trái quá lộ liễu, quá nghiệt ngã với số phận một thanh niên vừa tốt nghiệp ra trường phải mang án tử hình. Nó thu hút sự chú ý của nhiều người từ Chủ tịch nước đến người dân và từ trong nước đến dư luận quốc tế nên chắc hẳn khi sự thật được làm rõ, chắc chắn những người làm ra, bao che cho oan án phải chịu một trách nhiệm nào đó tương xứng với vi phạm của mình. Theo luật pháp, sai phạm ấy đã thành hành vi phạm tội, người vi phạm dù ở vị trí quan trọng đến mức nào cũng có thể bị xem là tội phạm.

Luật sư Trần Hồng Phong cho rằng : "Đúng từ mà nói, thì đó là sự "vi phạm" và "sai phạm" một cách cố ý của các cơ quan tiến hành tố tụng trong tất cả các giai đoạn của quá trình giải quyết vụ án. Nói "thiếu sót" là quá nhẹ và không đúng về bản chất. Bản thân gia đình Hồ Duy Hải và tôi đã gửi đơn tố cáo hành vi làm sai lệch hồ sơ vụ án. Đây là hành vi có dấu hiệu phạm tội được quy định trong Bộ luật hình sự" (1).

Theo ý kiến của luật sư Hồng Phong thì có rất nhiều quan chức trong ngành tố tụng các cấp phải chịu trách nhiệm về sai phạm trong đó có ít nhất hai vị Ủy viên trung ương đảng đứng đầu hai ngành tố tụng.

Phó Thủ tướng đương nhiệm đầu têu sai phạm

Người chịu trách nhiệm cao nhất và cũng là người tích cực nhất thoái thác các đề nghị, kiến nghị giám đốc thẩm, ân xá cho Hồ Duy Hải chính là Phó Thủ tướng thường trực phụ trách nội chính Trương Hòa Bình hiện nay. Toàn bộ diễn biến vụ án và tiến trình xét xử diễn ra trong thời kỳ Trương Hòa Bình là Chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao.

oan3

Phó Thủ tướng Trương Hòa Bình phát biểu tại Quốc hội ở Hà Nội hôm 22/5/2017 AFP

Cá nhân Trương Hòa Bình trực tiếp có nhiều hành vi mang tính quyết định về pháp lý trong vụ án như sau :

Ngày 24/5/2011, Chánh án Tòa án nhân dân tối cao có quyết định không kháng nghị và có Tờ trình đề nghị Chủ tịch nước bác đơn xin ân giảm hình phạt tử hình của Hồ Duy Hải (2).

Sáng ngày 13/03/2015, tại phiên họp của Ủy ban thường vụ Quốc hội Việt Nam khóa 13, Chánh án Tòa án nhân dân tối cao Việt Nam Trương Hòa Bình cho rằng không có căn cứ kháng nghị vụ án Hồ Duy Hải. Ông còn cho biết Hồ Duy Hải từng có đơn xin được thi hành án tử hình sớm (3).

Ngày 20/03/2015, bà Lê Thị Nga, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp của Quốc hội Việt Nam khóa 13, Phó trưởng Đoàn Giám sát của Ủy ban thường vụ Quốc hội khóa 13, đề nghị xem xét lại vụ án Hồ Duy Hải. Bà là người trực tiếp nghiên cứu hồ sơ vụ án và cho rằng có đủ bốn căn cứ để kháng nghị, đó là :

1) Việc điều tra xét hỏi tại phiên tòa phiến diện hoặc không đầy đủ ;

2) kết luận trong bản án hoặc quyết định không phù hợp với những tình tiết khách quan của vụ án ;

3) có sự vi phạm nghiêm trọng trong thủ tục tố tụng trong điều tra, truy tố, xét xử ;

4) có những sai lầm nghiêm trọng trong việc áp dụng Bộ luật Hình sự

Sau đó, ngày10/04/2015, Chánh án Tòa án nhân dân tối cao Trương Hòa Bình trả lời vụ này chánh án Tòa án nhân dân tối cao, viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân tối cao không kháng nghị, Chủ tịch nước đã bác đơn xin ân giảm án tử hình. Sau khi Chủ tịch nước yêu cầu, liên ngành đã xem xét lại và xác định chưa thấy căn cứ để kháng nghị. "Chúng tôi sẽ họp lại một lần nữa để có kết luận cuối cùng. Nếu không có căn cứ kháng nghị, Chủ tịch nước đã bác đơn thì tới đây giải quyết thế nào ? Theo quy định của pháp luật đến đây là hết rồi, không thể giải quyết gì khác" (3).

Tiến sĩ luật Trương Hòa Bình không thể không nhận ra những vi phạm tố tụng, những oan sai trong vụ án mà giới luật sư và ngay cả Ủy ban Tư pháp Quốc hội đã vạch ra nhưng ông Chánh án tối cao vẫn đẩy Hồ Duy Hải vào cái chết.

Viện trưởng đương nhiệm sửa sai tiền nhiệm

"Đồng phạm" với Trương Hòa Bình là nguyên Viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân tối cao Nguyễn Hòa Bình, đương nhiệm là Chánh án Tòa án nhân dân tối cao. Ngày 24/10/2011, Viện trưởng Nguyễn Hòa Bình ban hành quyết định không kháng nghị vụ án Hồ Duy Hải do không có tình tiết mới (2).

oan4

Phó Thủ tướng Chính phủ Trương Hòa Bình và Chánh án Tòa án nhân dân tối cao Nguyễn Hòa Bình hoàn

Từ hai quyết định của hai Bình, ngày 17/05/2012, Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang có quyết định bác đơn xin ân giảm hình phạt tử hình đối với Hồ Duy Hải.

Trước những kiến nghị kêu oan của gia đình, luật sư và Ủy ban Tư pháp, lẽ ra với thẩm quyền và trách nhiệm giám sát kiểm tra các hoạt động tư pháp, Nguyễn Hòa Bình phải chỉ đạo xem xét, ra kháng nghị bản án vi phạm pháp luật này nhưng ông ta hoàn toàn im lặng.

Ngày 6/7/2017, Viện trưởng Nguyễn Minh Trí kế nhiệm Nguyễn Hòa Bình có Thông báo số 151/TB-Viện Kiểm sát nhân dân tối cao yêu cầu Viện Kiểm sát nhân dân cấp cao tại Thành phố Hồ Chí Minh, Cơ quan điều tra (Cục 1) thuộc Viện Kiểm sát nhân dân tối cao, và Vụ Thực hành quyền công tố và Kiểm sát điều tra án xâm phạm hoạt động tư pháp, tham nhũng, chức vụ xảy ra trong hoạt động tư pháp (Vụ 6) thuộc Viện Kiểm sát nhân dân tối cao kiểm tra, báo cáo những điểm mâu thuẫn trong vụ án Hồ Duy Hải. (4)

Kháng nghị giám đốc thẩm mới đây của Viện trưởng Nguyễn Minh Trí có lẽ là kết quả của cuộc kiểm tra này. Đây là quyết định dũng cảm hiếm có mạnh mẽ vạch ra những sai phạm nghiêm trọng trong vụ án Hồ Duy Hải và nhất là chạm đến một ủy viên trung ương đồng cấp Nguyễn Hòa Bình và Bí thư trung ương Đảng, Phó Thủ tướng thường trưc phụ trách nội chính, tức là cấp trên trực tiếp. Liệu một mình ông Trí có đủ lực để bật lại áp lưc vô hình nào đó

Trong thời điểm cuộc đua vào nhà đỏ Đại hội 13 đang đi vào nước rút, các yếu nhân luôn cẩn trọng đến từng hơi thở, chắc hẳn Viện trưởng Nguyễn Minh Trí không đến nỗi khinh xuất ra tay khi chưa chắc thắng, chưa có điểm tựa nào khả dĩ mạnh hơn Phó Thủ tướng Trương Hòa Bình đang là nhân vật có nhiều ưu thế để chen vào tứ trụ.

Trong cuộc đua, người dẫn đầu chẳng ai thích hơi thở từ sau gáy ? Cụ Tổng cần thêm củi lớn vào lò…. ?

Gió Bấc

Nguồn : RFA, 06/12/2019

(1) https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-50655276

(2) https://thanhnien.vn/thoi-su/ky-an-tu-tu-ho-duy-hai-vi-sao-vien-ksnd-toi-cao-khang-nghi-dieu-tra-lai-1154523.html

(3) https://plo.vn/thoi-su/quoc-hoi-yeu-cau-khong-de-xay-ra-oan-sai-545268.html

(4) https://tuoitre.vn/chua-co-can-cu-khang-nghi-vu-ho-duy-hai-719948.htm

(5) https://dantri.com.vn/phap-luat/vien-ksnd-toi-cao-yeu-cau-lam-ro-vu-ho-duy-hai-20170706121440021.htm

Published in Diễn đàn

Thượng tọa Trí Quang trong bão tố chính trị và đạo pháp

Bùi Văn Phú, 25/11/2019

Hòa thượng Thích Trí Quang vừa viên tịch hôm 8/11/2019 tại chùa Từ Đàm, Huế, sau 96 năm ở cõi trần.

triquang1

Hòa thượng Thích Trí Quang, 1923 – 2019 (Ảnh : BBC)

Ông sinh ngày 21/12/1923 tại làng Diêm Điền thuộc tỉnh Quảng Bình, với tên khai sinh là Phạm Quang.

Sự kiện ông qua đời đã làm xôn xao lên những tiếc thương cũng như bình phẩm về con người và vai trò của ông trong dòng lịch sử cận đại Việt Nam từ hơn nửa thế kỷ qua.

Chùa Từ Đàm, nơi ông trút hơi thở cuối đời cũng là chiếc nôi của Phong trào Phật giáo miền Trung với cuộc đấu tranh đòi tự do và bình đẳng tôn giáo vào năm 1963.

Khởi đi từ Huế vào tháng 5/1963 bằng nhiều cuộc biểu tình với chư tăng đem bàn thờ Phật xuống đường phản đối chính quyền Ngô Đình Diệm đề cao Công giáo và phân biệt đối xử với đạo Phật trong sự kiện treo cờ tôn giáo.

Khi một người anh của ông Diệm là Tổng Giám mục Ngô Đình Thục tổ chức mừng 25 năm ngày nhận chức linh mục thì cờ Công giáo được treo ở nhiều nơi trong cố đô Huế. Sau đó đến lễ Phật Đản thì lại có lệnh không cho treo cờ Phật giáo tại những nơi không phải cơ sở tôn giáo.

Trong một cuộc biểu tình trước đài phát thanh Huế với nhiều nghìn người tham dự và đã có hai tiếng nổ lớn khiến tám người thiệt mạng. Ai đã gây tử vong thì có những thông tin khác nhau. Phía tranh đấu cho rằng lính của Thiếu tá An ninh Đặng Sĩ gây ra. Phía chính quyền phủ nhận và cho Việt Cộng là thủ phạm.

Marguerite Higgins trong tác phẩm "Our Vietnam Nightmare" [Harper & Row 1965] có ghi nhận tại phiên xử Thiếu tá Đặng Sĩ liên quan đến tử vong tại Đài phát thanh Huế ngày 8/5/1963, Bác sĩ Lê Khắc Quyến, một phật tử, khám nghiệm nạn nhân thì người bị mất tay chân, người mất đầu, vết thương chỉ từ ngực trở lên. Theo tác giả, tử vong do một loại bom có sức công phá cực mạnh, hơn là lựu đạn MK III mà lính đã bắn để giải tán biểu tình, vì các chuyên gia biết rằng vũ khí đó khó gây chết người. Đó có lẽ là chất nổ plastic mà du kích Việt Cộng thường dùng trong những vụ đặt bom nơi đông người thời đó, theo nhận định của bà Higgins trong sách.

Những biến động tại Huế xảy ra trong lúc Tổng thống Ngô Đình Diệm đang phải đối đầu với khủng hoảng nội bộ, với áp lực từ đồng minh Hoa Kỳ và đe dọa an ninh lãnh thổ từ cộng sản.

Phong trào Phật giáo Tranh đấu không chỉ đem bàn thờ Phật xuống đường mà còn có những nhà sư, tăng ni tự thiêu để phản đối. Dư luận trong và ngoài nước chú ý nhất là vụ tự thiêu của Thượng tọa Thích Quảng Đức vào ngày 11/6/1963 ngay giữa thủ đô Sài Gòn.

Một cái chết mà theo Tướng Nguyễn Chánh Thi, là một phật tử, lúc đó đang sống lưu vong bên Cambodia và ghi nhận được : "Bọn Cộng sản cũng gia tăng tuyên truyền thật mạnh tại Campuchia, như tổ chức đưa đám đức Tăng thống Thích Quảng Đức vừa tự thiêu tại Saigon, thả truyền đơn kêu gọi quần chúng tham gia Mặt trận Giải phóng Miền Nam…", theo hồi ký "Việt Nam : Một Trời Tâm Sự" [Xuân Thu 1987] của ông.

Đêm 21/8/1963 lực lượng an ninh của chính phủ tấn công vào các chùa Xá Lợi ở Sài Gòn và Từ Đàm ở Huế, bắt giam nhiều nhà sư và tăng ni với cáo buộc hoạt động cho cộng sản. Thượng tọa Thích Trí Quang trốn khỏi chùa và vào sống trong một cơ quan của chính phủ Mỹ ở Sài Gòn cho đến tháng 11/1963..

Đến nay những nhận định về vai trò của Thượng tọa Trí Quang trong việc lật đổ chế độ Ngô Đình Diệm và các hoạt động liên quan đến chính trị miền Nam của ông vẫn còn nhiều tranh cãi. Ông có phải là người do CIA dựng nên để người Mỹ có cớ lật đổ ông Diệm, hay thượng tọa là người của cộng sản gài vào hàng ngũ Phật giáo ?

Người bênh vực thì cho rằng thượng tọa không phải là người của CIA hay của Hà Nội mà chỉ là một nhà tu hành tranh đấu cho Phật pháp được bảo tồn và phát triển trên đất nước Việt Nam, một đất nước bị Pháp đô hộ và mới được trao trả độc lập trong lúc ảnh hưởng của Thiên Chúa Giáo ngày càng lan rộng trong chính trường miền Nam.

Các tài liệu đã được phía Mỹ giải mật cho thấy Thượng tọa Trí Quang không phải là người do Hoa Kỳ dựng nên. Ông đã từng biểu lộ quan điểm chống Mỹ, nghi ngờ thực tâm chống cộng sản của người Mỹ khi muốn can dự vào Việt Nam.

Trả lời phỏng vấn của nguyệt báo Tình Thương, tiếng nói của sinh viên đại học y khoa, vào tháng 5/1966, Thượng tọa Trí Quang nhận định :

"Sau cuộc cách mạng 63, người Mỹ được hưởng ở Việt Nam vô số lợi lộc : gia tăng gấp bội quân số, chiếm được những căn cứ tốt như Đà Nẵng, Cam Ranh ; được thêm cả nước Thái Lan. Không chắc người Mỹ thực tâm muốn chống cộng tại Việt Nam, họ muốn duy trì Cộng sản, duy trì cuộc chiến tranh này để thủ lợi. Vì nếu thực tâm người Mỹ muốn, họ có thể làm khá hơn nhiều cục diện bây giờ bằng cách trợ giúp Việt Nam vừa chống cộng vừa xây dựng những căn bản dân chủ hơn là nâng đỡ những chính phủ tay sai. Điển hình là vụ Đà Nẵng vừa qua".

Còn cho rằng thượng tọa muốn đưa Phật giáo lên hàng quốc giáo như thời Lý - Trần, khi ông thúc đẩy có bầu cử quốc hội để toàn dân tham gia bầu chọn một chế độ đại nghị mà phần thắng sẽ là đa số đại biểu đạo Phật, Thượng tọa Trí Quang trả lời :

"Quan niệm đó không những không có lợi gì mà còn làm mất Danh Dự của Phật giáo. Tôi hoàn toàn không mong muốn như vậy. Kinh nghiệm cho thấy với những chính phủ tạm thời dù được hậu thuẫn của tôn giáo này hay tôn giáo khác chỉ cần những cuộc biểu tình vài trăm người cũng đủ sụp đổ. Như một chính phủ thành lập do hậu thuẫn của Phật giáo sẽ gặp ngay những khó khăn với các tôn giáo bạn, không làm được việc gì mà chính Phật giáo lại mang tiếng. Bởi vậy Phật giáo không bao giờ muốn tái diễn nhưng lỗi lầm của thời ông Diệm.

Tranh đấu cho Quốc hội, Phật giáo chỉ muốn xây dựng một cái gì thực sự cho quốc gia dân tộc trong đó không phải chỉ có những Phật tử mà là cả những thành phần Tôn giáo bạn và các tầng lớp dân chúng. Quốc hội, Chính phủ sẽ không đại diện cho một ưu thế riêng nào mà là đại diện xứng đáng của dân chúng".

Về đảo chính 01/11/1963 lật đổ chế độ Ngô Đình Diệm, có phải vì những cuộc biểu tình của Phật giáo mà Hoa Kỳ đã tiến hành việc loại bỏ lãnh đạo nhà Ngô ?

Với sự kiện cấm cờ tôn giáo, phe chống chính phủ cho rằng ông Diệm kỳ thị tôn giáo. Tác giả Geoffrey D.T. Shaw ghi nhận trong tác phẩm "The Lost Mandate of Heaven" [Ignatius Press 2015] cho là không có chuyện kì thị tôn giáo vì ông Diệm có các cố vấn và nhiều tướng quân đội theo đạo Phật. Trong chính quyền có Phó Tổng thống Nguyễn Ngọc Thơ, ngoại trưởng Vũ Văn Mẫu là Phật tử. Nội các năm 1963 có 18 bộ trưởng, trong đó 5 người theo Công giáo, 8 theo Phật giáo và 5 theo đạo Cao Đài.

Sự bất mãn với các chính sách của nhà Ngô đã có từ lâu, khi chính quyền bắt giam và đàn áp các thành viên của nhóm Caravelle sau khi nhóm ra tuyên cáo phản đối chính quyền ngày 26/4/1960.

Một nhân vận đối lập là bác sĩ Phan Quang Đán của Quốc Dân Đảng, tốt nghiệp Đại học Harvard, dù thắng cử vào quốc hội nhưng không được cho nhận chức vì cáo buộc gian lận bầu cử. Nhiều thành viên Quốc Dân Đảng bị theo dõi, trù dập phải trốn sang Campuchia như bác sĩ Nguyễn Tôn Hoàn.

Ngày 11/11/1960 đã có đảo chánh, nhưng thất bại và người cầm đầu là Đại tá Nhảy dù Nguyễn Chánh Thi đã phải chạy sang Campuchia lánh nạn. Phát ngôn viên của phe đảo chánh là bác sĩ Phan Quang Đán bị bắt, kết án tù và đày ra Côn Đảo.

Ngày 27/2/1962 hai sĩ quan Không quân Nguyễn Văn Cử và Phạm Phú Quốc ném bom xuống Dinh Độc Lập nhắm giết ông Diệm nhưng không thành và cũng chạy sang Campuchia.

Nhà văn Nhất Linh Nguyễn Tường Tam, cũng là người Quốc Dân Đảng, bị bắt giam khiến ông tự tử trong tù vào đúng ngày kỷ niệm chấp chánh của ông Diệm, 7/7/1963.

Từ đầu năm 1961 một số nhà làm chính sách của Hoa Kỳ nhận định các chính sách chống cộng của chính phủ Ngô Đình Diệm không hữu hiệu nên du kích cộng sản gia tăng hoạt động, phá hoại ở nhiều nơi. Trong khi đó còn có tin chính quyền của ông Diệm, qua ông Ngô Đình Nhu, đã liên lạc với Hà Nội để tìm cách giải quyết vấn đề thống nhất đất nước.

Để ngăn chặn cộng sản lan tràn ở Đông Á, Hoa Kỳ muốn đem quân chiến đấu vào Việt Nam mà Phó Tổng thống Lyndon B. Johnson đã đề nghị với Tổng thống Ngô Đình Diệm khi hai lãnh đạo gặp nhau trong Dinh Độc Lập vào tháng 5/1961.

Vấn đề chống cộng sản nhìn qua lăng kính của cuộc Chiến tranh Lạnh thì Hoa Kỳ là đối nghịch với khối cộng sản do Liên bang Xô-Viết và Trung Cộng đứng đầu. Tây Âu bị Liên Xô đe doạ, Đông Á thì bị Trung Cộng.

Ở châu Á cộng sản mở rộng hoạt động ở Malaysia, Hàn Quốc, Thailand, Philippines, Indonesia. Châu Mỹ có Cuba và Cộng hòa Dominican ngay gần Mỹ làm quan ngại cho Hoa Kỳ nên đã có vụ tấn công Vịnh Con Heo ở Cuba năm 1961.

Tháng 4/1965 lính Mỹ đổ bộ vào Cộng hòa Dominican vì lo ngại cộng sản sẽ chiếm chính quyền tại đây.

Trước đó ít hôm, ngày 8/3/1965 Thủy quân Lục chiến Mỹ đổ bộ lên bãi biển Đà Nẵng, cũng với mục đích ngăn chặn cộng sản bành trướng, mà giới lãnh đạo Việt Nam Cộng hòa đâu đã yêu cầu, theo ghi nhận của ông Bùi Diễm trong tác phẩm "In the Jaws of History" (Trong Gọng kìm Lịch sử) [Indiana Uni. Press 1987]. Ông Diễm lúc đó là Đổng lý Văn phòng của Thủ tướng Phan Huy Quát.

Ngăn chặn cộng sản bành trướng là chính sách của Hoa Kỳ sau Thế chiến II. Tổng thống Ngô Đình Diệm lúc đầu được ca ngợi như một lãnh đạo sáng chói để bảo vệ tự do cho miền Nam Việt Nam. Nhưng ông không muốn lệ thuộc nhiều vào Mỹ, không đồng ý cho Hoa Kỳ đưa lính chiến đấu vào Việt Nam.

Ba lực lượng muốn loại bỏ ông Diệm lúc đó là Hà Nội, Washington và Phong trào Phật giáo miền Trung.

Người Mỹ chỉ muốn loại ông Nhu ra khỏi chính trường, để ông Diệm tiếp tục lãnh đạo. Tướng Edward Lansdale, một người thân và hết lòng ủng hộ ông Diệm, cuối tháng 8/1963 đã có đề nghị đưa ông Nhu đến Đại học Harvard, cho ông một chức vụ làm cảnh nào đó để giữ ông ở hải ngoại. Ý kiến đó được sự tán đồng của Averell Harriman là phụ tá ngoại trưởng về các vấn đề chính trị, nhưng Đại sứ Mỹ tại Ấn Độ là John Kenneth Galbraith, một kinh tế gia từ đại học này và là bạn của gia đình Kennedy thì không mặn mà với đề nghị. Theo tác giả Max Boot trong "The Road Not Taken" [W.W. Norton 2018].

Ông Diệm bị lật đổ vì không muốn người Mỹ can dự quá sâu vào nội tình chính trị miền Nam. Người em là cố vấn Ngô Đình Nhu lại tỏ ra có nhiều quyền hành, mưu lược và không thích người Mỹ, cùng với ý định muốn hai miền Nam, Bắc giải quyết vấn đề với nhau. Bà Ngô Đình Nhu đã nói rằng hai ông Diệm và Nhu đang định thương thuyết với cộng sản thì bị đảo chính.

Ông Diệm có độc tài, nhưng cũng chỉ như lãnh đạo các quốc gia khác trong vùng Đông Á thời đó. Malaysia, Indonesia, Nam Hàn, Đài Loan vào thập niên 1960 đều có những chính quyền độc tài.

Nếu mục đích của Thượng tọa Trí Quang là đòi lật đổ chính quyền độc tài để có được bình đẳng cho Phật giáo, thì sau khi ông Diệm bị giết và các chính phủ kế tiếp không còn có chính sách phân biệt tôn giáo, nhưng Phong trào Phật giáo Miền Trung vẫn tiếp tục xuống đường chống lại các chính phủ của Tướng Nguyễn Khánh, của ông Trần Văn Hương, của Tướng Nguyễn Cao Kỳ.

Năm 1966 khi Tướng Nguyễn Chánh Thi bị cắt chức Tư lệnh Quân đoàn I, miền Trung, với sự hậu thuẫn của Phật giáo miền Trung, các nhóm chống đối chính quyền đã chiếm đóng nhiều nơi trong ba tháng và sắp trở thành một vùng li khai tự trị. Thủ tướng Nguyễn Cao Kỳ phải ra tay dẹp.

Trong hồi ký "Twenty Years and Twenty Days" (Hai mươi năm và hai mươi ngày) [Stein and Day 1976] ông Kỳ nhận xét :

"Trí Quang là một người cứng rắn, đưa ra những tuyên bố sẵn sàng chiến đấu".

Về phong trào tranh đấu của Phật giáo ở miền Trung, ông viết :

"Nhiều Phật tử đang muốn cắt miền Nam ra làm hai - và họ sắp đạt được mục đích, điều mà Việt Cộng đã thất bại. Vì những nhà sư không thể nắm quyền, nên các lãnh đạo Phật giáo chỉ mong là chắc chắn những con rối của họ sẽ làm những gì họ muốn".

Dẹp xong vụ nổi loạn miền Trung, tướng Kỳ bắt Thượng tọa Trí Quang đem về Sài Gòn và giao cho bác sĩ Nguyễn Duy Tài săn sóc tại một trung tâm y tế ngay giữa thủ đô, không cần cho cảnh sát hay an ninh canh gác. Nhưng ông Kỳ cảnh cáo sẽ "bắn bỏ (bác sĩ Tài) cùng vợ con và gia đình" nếu thượng tọa trốn thoát hay bác sĩ để ông bị bệnh nặng.

Suốt một thập niên sau đó, Thượng tọa Trí Quang là một nhân vật có ảnh hưởng trong chính trường miền Nam. Nhiều chính trị gia tham vấn ông khi ra tranh cử hay đề xuất chính sách.

Cho đến những ngày sau cùng của Việt Nam Cộng hòa ông còn xuống đường đòi Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu phải từ chức.

Tổng thống Dương Văn Minh, vị lãnh đạo hai ngày của Việt Nam Cộng hòa, trước khi có quyết định đầu hàng cộng sản miền Bắc cũng đã xin thỉnh ý của thầy.

Chuyện gì xảy đến với Thượng tọa Trí Quang sau ngày 30/4/1975 ? Theo Tướng Nguyễn Cao Kỳ viết trong tác phẩm "Buddha's Child" (Con cầu tự ) [St. Martin's Press 2002] thì thượng tọa bị cộng sản giam tù nhiều năm và khi ông Kỳ ngồi viết tác phẩm này thì nhà sư một thời tranh đấu đã được tự do và có sức khoẻ tốt.

Trong sách "The Third Force in the Vietnam War" [IB Tauris 2017], Sophie Quinn-Judge ghi lại lời kể của Nguyễn Hữu Thái, một lãnh đạo của Tổng hội Sinh viên Sài Gòn với quan điểm ủng hộ phật giáo tranh đấu và cũng là người có mặt tại đài phát thanh Sài Gòn trong khoảnh khắc Tướng Dương Văn Minh đọc lệnh đầu hàng. Ông Thái nói với tác giả rằng sau 30/4/1975 ông có nhận được lời nhắn của Thượng tọa Trí Quang khuyên ông "bây giờ Cách mạng cần người mới và chúng ta phải ý thức rằng chúng ta không còn cần thiết nữa. Đừng liều lĩnh quá xa".

Thượng tọa Trí Quang sau ngày 30/4/1975 đã hoàn toàn im tiếng cho đến khi qua đời, cho dù Phật giáo bị cộng sản Hà Nội thẳng tay đàn áp, nhiều lãnh đạo của Giáo hội bị giam.

Điều đó tiếp tục gây tranh cãi về vai trò của ông trong những biến động chính trị tại Việt Nam.

Bùi Văn Phú

Nguồn : ©2019Buivanphu, 25/11/2019

***************************

Sự thật về Thích Trí Quang và Pháp Nạn của Phật giáo Việt Nam

Gió Bấc, RFA, 24/11/2019

Thích Trí Quang qua đời, như hòn đá ném xuống mặt nước gợn lên dư luận tranh cãi, đây là người của CIA hay là người tiếp tay cho Cộng Sản. Từ Hà Nội Tiến sĩ phật học Thái Kim Lan đã khẳng định trên BBC tiếng Việt là Thích Trí Quang "dấn thân bảo vệ đạo pháp và ngay cả sự im lặng của ngài (sau 1975) cũng là cách bảo vệ đạo pháp". Đây là sự ngụy biện rất nguy hiểm dễ làm hiểu sai về phật pháp,Phật giáo chính thống và Phật giáo xã hội chủ nghĩa cũng như vai trò của Thích Trí Quang. Vấn đề là phải làm rõ Pháp Nạn của Phật giáo Việt Nam là gì, thật sự xảy ra từ lúc nào ? Vai trò và hành xử của Trí Quang trong từng giai đoạn đó như thế nào ?

triquang2

Một tu sĩ Phật giáo che ô cho nhà sư Thích Trí Quang, người lãnh đạo nhóm năm 1967

Trong 96 năm tại thế (xin phép không dùng thuật ngữ phật giáo với ông Trí Quang vì e rằng như thế sẽ đánh đồng, xúc phạm các nhà xuất gia chân chính) Trí Quang có hai thái độ khác nhau rõ rệt, tương phản như trắng với đen là nhập thế từ nhỏ đến năm 1975 và xuất thế từ 1975 đến chết.

Pháp Nạn 1963 là sản phẩm của Trí Quang

Cả hai thái độ đó là theo Khổng giáo chứ không theo Phật giáo. Từ nhỏ, Trí Quang đã xuất gia nhưng không phải để đi tu thoát tục mà chỉ là cách, phương tiện lập thân. Sau khi xuất gia, Trí Quan thoát ly theo kháng chiến và sau đó quay lại với chùa chiền để học hành tiến thân. Trí Quang đã là lãnh tụ của phong trào Phật giáo đấu tranh chống Ngô Đình Diệm và sau đó là cuộc biến loạn miền Trung đưa bàn thờ Phật xuống đường, lôi kéo quân đội ly khai gây ra cái chết bao nhiêu người. Những việc ấy không giới luật nào cho phép và hoàn toàn trái với đạo từ bi của Đức Phật,

Điều này không phải suy đoán mà thể hiện rõ trong Tiểu sử tự ghi của ông. "Tôi đi, và Ất Mùi 2499 (1955), nhận chức vụ Hội trưởng Tổng trị sự Hội Phật học, vận động đổi tên Phật học ra Phật giáo, đưa Tổng hội Phật giáo Việt Nam vào đặt trụ sở ở Sài Gòn. Rồi nghỉ việc cho đến Quí Mão 2507 (1963) nhận lại chức vụ nói trên. Với chức vụ này, Phật Đản năm ấy tôi phát động, và chung sức lãnh đạo, việc chống chế độ Ngô Đình Diệm" (1).

Từ ngôn ngữ của Trí Quang, lịch sử Việt Nam đã xuất hiện khái niệm "Pháp nạn Phật giáo Việt Nam" do sự đàn áp của chính quyền Ngô Đình Diệm. Thật sự cái Pháp nạn đó là gì ? Chính Trí Quang "ra cáo trạng" như sau :

"Ông Ngô Đình Diệm muốn Thiên Chúa Giáo của ông độc tôn, muốn anh của ông là Tổng Giám Mục Ngô Đình Thục làm Hồng Y giáo chủ, nên ông kỳ thị đàn áp Phật giáo. Ấp chiến lược chỗ thì rào chùa vào trong để hạn chế đi lại, chỗ thì rào chùa ra ngoài để tự do bắn phá. Khu trù mật thì bắt cán bộ cơ sở của Phật giáo phá nhà bỏ của mà đi. Quân địch thì bắt Tăng sĩ Phật giáo làm những chức vụ nguy hiểm mà vô quyền, để tu sĩ Thiên Chúa ra mà nắm quyền chỉ huy ngay từ hạ tầng. Giải thưởng văn chương thì thưởng cho cuốn văn chương bình dân nội dung cốt chống Phật giáo. Chương trình tú tài C thì đổi toàn lý thuyết thượng đế và nhân vị, lại thêm một bằng ban D với cổ ngữ La Tinh. Sát hại Phật tử thì có tập thể lên đến 36 người ở một nơi cùng một lúc, không cò lẻ tẻ nữa. Cả gan huy bỏ ngày Phật Đản trong danh sách ngày lễ được nghỉ của công tư chức, và danh sách này bao giờ Thiên Chúa Giáo cũng gấp đôi Phật giáo cả ngày và giờ nghỉ. Dụ số 10 được thêm dụ bổ túc, tăng cường sự hạ giá và kềm chế đối với Phật giáo…" (1).

Những cáo buộc của Trí Quang phần lớn là quy chụp và mơ hồ. Ông Diệm là giáo dân, ông Ngô Đình Thục là giám mục Công giáo sự ưu đãi với Công giáo trong thời này là có thực nhưng có đến mức bức hại Phật giáo hay không thì cần xem xét.

Về sự ưu tiên sử dụng sĩ quan công giáo theo lập luận của Trí Quang là không có chứng cứ, đa số tướng lĩnh thời ông Diệm từ Dương Văn Minh, Trần Thiện Khiêm, Nguyễn Khánh, Đỗ Cao Trí,… đều là phật tử. Trong chính phủ từ Phó Tổng thống Nguyễn Ngọc Thơ, Bộ trưởng Ngoại giao Vũ Văn Mẫu, Bộ trưởng Nội Vụ Trần Thiện Thành, Lâm Lễ Trinh, Giám Đốc An ninh Quân đội Đỗ Mậu và cả chánh văn phòng lẫn võ phòng Tổng thống… cũng đều là phật tử.

Chùa tăng hơn 2000, trường rộng khắp : Có phải là Pháp Nạn

Việc hủy bỏ ngày Phật Đản là ngày lễ với công chức thì thử hỏi từ sau năm 1975 đến nay có năm nào công chức được nghĩ lễ ngày Phật Đản không ? Về việc ông Diệm duy trì Dụ số 10 có từ thời vua Bảo Đại xem Phật giáo như các đoàn thể khác trong quản lý về tài sản đất đai nhưng số lượng chùa chiền thời Pháp thuộc là 2.200 ngôi tăng lên đến 4.700 ngôi thời Ngô Đình Diệm (theo Đoàn Thêm và cư sĩ Mai Thọ Truyền). Theo Đỗ Mậu, thời kỳ này hàng trăm trường trung tiểu học Bồ Đề của Phật giáo cũng được thành lập khắp miền Nam đáp ứng cho gần 20% số học sinh.

Hệ thống Phật giáo hoạt động tự do độc lập hoàn toàn vơi chính quyền không trực thuộc một tổ chức đoàn thể nào. Chính quyền cũng không can thiệp vào việc phong phẩm tước, bổ nhiệm trụ trì các chùa chiền. Ngay cao điểm xung đột Phật giáo lập ra tổ chức Ủy ban Liên phái thì chính quyền cũng tổ chức Ủy ban Liên bộ do Phó Thủ tướng Nguyễn Ngóc Thơ, Bộ trưởng Vũ Văn Mẫu cùng hội nghị bình đẳng với nhau để đưa ra một tuyên bố chung gữa hai bên. Chính quyền ngồi đàm phán ngang bằng với để ra thông báo chung là điều hiếm thấy trong lịch sử.

Việc chính quyền Thừa Thiên - Huế cấm treo cờ ngoài đường trong ngày Phật Đản có thể là sự thiếu tôn trọng với nghi lễ của người dân nhưng vẫn chưa phải là sự xâm phạm đến Phật pháp vì chân lý tối cao của Phật là cái không trống rỗng, ngay thân xác của người cũng là không thì lá cờ có nghĩa gì ? Và cũng đặt thêm câu hỏi là từ sau 1975 đến nay, có khi nào cờ Phật giáo được treo ngoài đường trừ những đại lễ Vesak Phật giáo để tuyên truyền chính trị và quảng bá cho các khu du lịch tâm linh nghìn tỉ của các đại gia ?

Vụ nổ làm chết 8 người trước Đài phát thanh Huế năm 1963 đến nay vẫn chưa xác định được kẻ thủ ác nhưng vụ biểu tình trước Đài phát thanh để đòi phát băng thuyết giảng của Thích Trí Quang dẫn đến xô xát và vụ nổ này thì đích thị là do Trí Quang chủ xướng. Từ sau 1975 đến nay có khi nào công chúng được nghe đài phát thanh phát lời thuyết giảng của chư tăng ?

Những biến cố tiếp theo đó là những kịch bản tấn công chính quyền tăng dần phù hợp với chiến thuật ba mủi giáp công "chính trị, binh vận, và quân sự" của cộng sản ở Miền Nam mà đỉnh cao là việc phát động phật tử đưa bàn thờ Phật xuống đường trong cuộc biến động miền Trung do Trí Quang cầm trịch.

Nhìn lại một cách công bằng, trong thời Tổng thống Ngô Đình Diệm, có mức độ không công bằng nào đó giữa Phật giáo và Công giáo nhưng chưa có hành vi can thiệp vào hệ thống Phật giáo để gọi là Bức Hại - Pháp Nạn. Những thuật ngữ này được tạo dựng và tuyên truyền thổi phồng lên như một phiên bản của khái niệm Mỹ Ngụy đang áp bức bóc lột nhân dân Miền Nam, phải đứng lên giải phóng. Chính Trí Quang đã kích động, gây ra xung đột và trở thành thủ lĩnh Phật giáo Đấu tranh, một quyền lực đối trọng với chính quy.

Quyền lực và vị thế của Trí Quang vẫn còn nguyên vẹn ngay trước ngày 30/4. Chính trong hồi ký của mình, Trí Quang tự hào việc có người vận động ông ủng hộ cho Dương Văn Minh làm Tổng thống và ông đã đồng ý.

Chiếm trường, cô nhi viên… giam sư : có phải là Pháp Nạn ?

Phá chùa, đập tượng, chiếm trường : có phải là Pháp Nạn ?

Một thực tế kinh hoàng là sau 1975, Phật giáo Việt Nam rơi vào cơn đại nạn. Trường Đại học Vạn Hạnh (thuộc phe Ấn Quang của chính Trí Quang và Đại học Phương Nam (thuộc phe Việt Nam Quốc Tự của Thượng tọa Thích Tâm Châu) và toàn bộ hệ thống các trường Phật học, trường Bồ Đề trên cả miền Nam bị đóng cửa, cơ sở vật chất bị tịch thu.

"Ngay sau tháng 4/1975, chính quyền tổ chức các chiến dịch đàn áp và khủng bố tinh thần. Tượng Phật nhiều nơi bị đập phá. Các cơ sở từ thiện Phật giáo, chẳng hạn Cô nhi viện Quách Thị Trang (Sài Gòn) và nhiều phòng phát thuốc miễn phí tại nhiều địa phương, bị tịch thu. Các nhà ấn loát thuộc quản lý Phật giáo bị đóng cửa. Viện Đại học Vạn Hạnh bị dẹp. Trường Thanh Niên Phụng Sự Xã Hội bị ngưng hoạt động. Ủy ban Tái thiết và Phát triển Phật giáo bị giải tán, ngân quỹ bị tịch thu. Tu sĩ bị ép lên khu "kinh tế mới". Thậm chí Thủ tướng Phạm Văn Đồng còn ký một quyết định yêu cầu nam tu sĩ (18-25 tuổi) phải đi "nghĩa vụ quân sự" (Quyết định số 310/TTG ngày 22/7/1976). Nhiều chùa được yêu cầu treo hình ông Hồ Chí Minh. Trong một số trường hợp, tu sĩ bị triệt luôn đường sống. "Thí dụ tại Long Thành một số tăng sĩ năm 1975 đã trồng tiêu và họ đã bán mùa tiêu trong năm đó được 2 triệu đồng. Chính phủ đánh thuế 1 triệu 9 trăm ngàn đồng. Một số các tu sĩ khác làm mía năm 1976. Họ bán vụ mía được 300.000 đồng, và bị đánh thuế là 300.000 đồng" – theo "Lời kêu gọi bảo vệ nhân quyền" của Viện Hóa đạo, ngày 9/6/1977 (Nguồn : "Phật giáo Việt Nam, Biến Cố và Tư Liệu : Hai Mươi Năm Trong Chế Ðộ Cộng Sản, 1975-1995", Văn Phòng II Viện Hóa Ðạo, Hoa Kỳ, 1996).

Những vụ tự thiêu trước 1975 đươc Trí Quang phát động và báo chí loan truyền ầm ỉ nhưng sau 1975 những cuộc tự thiêu, thảm sát kinh hoàng lại chìm trong im lặng.

"Ngày 2/11/1975 (ngày 29 tháng 9 Ất Mão), 12 vị tăng ni, với người đứng đầu là thầy trụ trì-Đại đức Thích Huệ Hiền, thuộc Thiền viện Dược Sư (ấp Tân Long A, xã Tân Bình, huyện Phụng Hiệp, Cần Thơ) đã thực hiện một cuộc tự thiêu tập thể ! Trong Bản tuyên bố, 12 vị tăng ni nêu : "Chúng tôi sắp sửa thể hiện việc thiêu thân để bảo toàn chánh pháp, để bảo vệ danh nghĩa của giới Tăng sĩ tại địa phương cũng như toàn quốc… Hành động của chúng tôi ngày hôm nay là cốt đem tấm nhục thân này làm bó đuốc soi sáng cho những người mê muội vô ý thức, những người với lòng lang dạ thú"…

Năm 1977, hàng loạt nhân vật nòng cốt của Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất bị bắt : Hòa thượng Thích Huyền Quang – Phó Viện trưởng Viện Hóa Đạo ; Hòa thượng Thích Quảng Độ – Tổng thư ký Viện Hóa Đạo ; Hòa thượng Thích Thuyền Ấn – Tổng vụ trưởng Tổng Vụ Hoằng Pháp ; Thượng tọa Thích Thông Bửu – Quyền Tổng vụ trưởng Tổng Vụ Cư Sĩ ; Thượng tọa Thích Thông Huệ – Chánh Đại diện Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất Quận Gò Vấp kiêm Trưởng ban kinh tế tự túc tăng ni ; và Thượng tọa Thích Thanh Thế, Trưởng ban thanh tra Ban kinh tế tự túc tăng ni.

Riêng Hòa thượng Thích Thiện Minh (cố vấn Hội đồng Viện Hóa Đạo) – một gương mặt rất "cứng đầu", sau khi yêu cầu các chùa không được "chứa chấp" khiến ông lang thang hết nơi này đến nơi khác, ngày 13/4/1978, nhà cầm quyền bắt ông. Ban đầu ông bị giam ở số 4 Phan Đăng Lưu (Bình Thạnh) rồi sau đó được đưa qua Chí Hòa. Tại đây, ông bị tra tấn cho đến chết chỉ vài tháng sau. Thi thể ông được bí mật đưa đến trại cải tạo Hàm Tân (2).

Biến Đạo giải thoát thành công cụ độc tài : có phải là Pháp Nạn ?

Sau những cuộc đàn áp bạo lực là chuổi thủ đoạn vận động, chia chác, cưỡng ép, mua chuộc để ra đời một Giáo hội Phật giáo Việt Nam quốc doanh năm 1981. Với giáo hội này, các chức sắc, giáo phẩm và hệ thống tổ chức đều đươc đảng xét duyệt chuẩn y. Trong đó, điều 7 của Hiến chương của giáo hội quốc doanh ghi nhận : "Giáo hội Phật giáo Việt Nam hoạt động theo đúng Giáo pháp, Giáo luật Phật chế và Pháp luật của nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Giáo hội Phật giáo Việt Nam là tổ chức thành viên của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam" (3).

Điều đó, tệ hơn dụ số 10 của Bảo Đại nhiều lần, Phật giáo không còn là tổ chức độc lập mà chỉ là thành viên của Mặt trận, một tổ chức ngoại vi của đảng cộng sản. Con đường Trung Đạo theo triết lý của Phật giáo hoàn toàn bị triệt tiêu từ tư tưởng đến tổ chức. Tiếp theo đó, các quy đinh của luật pháp ràng buộc tổ chức Phật giáo về mặt nhà nước trực thuộc Ban Tôn giáo chính phủ từ trung ương đến địa phương.

Theo hồi ký của Đỗ Trung Hiếu, nguyên là phật tử theo cộng sản và được phân công làm "kiến trúc sư" cho cuộc vận động này thì phương án đầu tiên do Trần Xuân Bách chủ xướng là sẽ áp dụng ở Miền Nam theo mô hình ở Miền Bắc trước 1975, tức là dẹp hết hệ thống chùa chiền cấp cơ sở chỉ để lại vài cán bộ làm sư cấp tỉnh và trung ương. Giữ đươc mô hình Phật giáo Quốc doanh 1981 là do Đỗ Trung Hiếu thuyết phục được Trần Quốc Hoàng nguyên Bộ trưởng Nội Vụ bị thất sủng chuyển sang làm Trưởng ban Dân vận. Điều mà Trần Quốc Hoàng và Nguyễn Văn Linh tâm đắc để giữ lại hình hài Phật giáo vì đây là công cụ, phương tiện nắm quần chúng tốt nhất.

Đạo giải thoát bị biến thành công cụ nắm người

Từ một giao lý, đạo pháp nhằm giải thoát con người qua sự tỉnh thức giác ngộ luật vô thường, vun đắp tâm từ bi, Giáo hội Phật giáo Quốc qoanh biến mình thành nô lệ thành công cụ của chính quyền chuyên chế độc tài thì có còn Pháp Nạn nào lớn hơn cần phải giải cứu, còn có sự suy đồi nào lớn hơn cần phải Chấn Hưng.

Tệ hại hơn nữa là gần đây hình thành một xu thế mới, sự câu kết giữa chính quyền, những cán bộ được phân công làm sư và các đại gia địa ốc, những phù thủy lưu manh, đã nở rộ lên phong trào xây chùa to, phật lớn diện tích hàng chục hàng trăm, hàng ngàn ha để kinh doanh tâm linh, áp vong, bán phước, cho thuê nơi đặt hài cốt, linh vị… Những ngôi chùa ấy đã bào mòn tài nguyên thiên nhiên môi trường, bòn rút ngân sách quốc gia lẫn tiền bạc của người mê tín để làm giàu cho những kẻ giả danh. Những cái tên Trúc Lâm, Bái Đính, Ba Vàng, Tam Chúc… sẽ lưu danh vào lịch sử như một tội ác của phật giáo quốc doanh.

Song song với bành trướng những công trình tâm linh, chính quyền cộng sản lại thằng tay giải tỏa, dùng xe ủi, xe xúc san bằng chùa Liên Trì ở Thủ Thiêm, chùa An Cư ở Đà Nẵng mặc cho cộng đồng tôn giáo trong ngoài nước lên tiếng kêu gọi, can ngăn. Hành vi phá sập, cào bằng chùa chiền này chỉ có thể so sánh với tập đoàn tội ác Pol Pot, khác chăng là Pol Pot đóng cửa tự làm trong phạm vi quốc gia còn cộng sản Việt Nam làm công khai trước dư luận quốc tế.

Phật giáo bị bức tử : Trí Quang viết sách kể công xưa

Tiến sĩ Thái Kim Lan cho rằng "Tôi nghĩ Hòa thượng Thích Trí Quang trong hoạt động về mặt xã hội cũng như văn hóa đối với xã hội, đối với lịch sử, đối với Phật tử chúng tôi, ngài Thích Trí Quang là vị đã cứu độ Phật giáo, cứu độ người Phật tử, ông luôn luôn bảo vệ đời sống của người Phật tử bằng sự dấn thân của ông" (4). Theo đúng kiểu nói vo của quan chức cộng sản, bà Thái Kim Lan không chứng minh đươc Trí Quang đã cứu cho Phật giáo cái gì, cứu ai mà thực tế, sự kích động của Trí Quang trước 1975 là tác nhân ít nhiều dẫn đến cái chết của 8 người trong đêm Phật Đản tang tóc ở Huế và cái chết của Thích Quảng Đức cùng nhiều nhà sư khác.

Sau 1975, trước một chuổi Pháp Nạn đau thương cho đồng đạo, môn đệ, phật tử và cả chúng sanh, bao nhiêu nhà sư đã bị bắt, bị giết trong các nhà tù, bao nhiêu phật tử đã bỏ mình trên đường vượt biển, tại sao Trí Quang không ra tay cứu độ hay ít nhất cũng một lần lên tiếng. Thượng Tọa Thiện Minh, hòa thượng Không Tánh không xa lạ với Trí Quang nhưng khi thầy Thiện Minh bị bắt, bị giết Trí Quang vẫn điềm nhiên an trú trpong chùa Ấn Quang. Chùa Liên Trì, An Cư bị san bằng thì Trí Quang vẫn ung dung dịch kinh sách ở chùa Từ Đàm vừa mới trùng tu trăm ngang ngàn dọc cột gỗ quý bóng ngời,

Thái Kim Lan cho rằng Trí Quang đã "Theo Phật đến từng lời một, không đi sai, không đi ra ngoài, luôn luôn bảo vệ Chánh pháp, ngay cả sự im lặng của ngài cũng chính là một cách bảo vệ Chánh pháp !" (4). Thái Kim Lan nguy biện cho rằng Trí Quang sống khổ hạnh, không có chùa riêng, không có tăng đoàn riêng… Thô bỉ hơn còn đem so sánh Trí Quang với Ganhdi. Đó là sự báng bổ và dối trá. Sau 1975, Trí Quang sống ở chùa Ấn Quang, sau đó về chùa Từ Đàm những "thủ phủ" của Phật giáo Quốc doanh to rộng xênh xang không kém Đại Nội ngày xưa. Trụ trì các chùa ấy liệu quyền lực có lớn hơn Trí Quang không, tăng chúng trong chùa ấy dám mạo phạm trái ý Trí Quang không ?

Trí Quang không im lặng

Trí Quang không nói nhưng viết sách. Trong khi, không thiếu những phật tử, những người từng bị Trí Quang hay ai đó kích động lừa mị theo ảo tưởng đã tỉnh ngộ đã phản tỉnh, sám hối đã lên tiếng phản biện với chính quyền như Lê Hiếu Đằng, Huỳnh Tấn Mẫm… Trí Quang viết hồi ký và được chính quyền cộng sản cho in công khai. Hồi ký của Trí Quang một lần lữa kể công kích động phật tử và dư luận xã hội chống lại, làm suy yếu chế độ Việt Nam Cộng Hòa.

Trong chế độ cộng sản, việc in, xuất bản Hồi ký của các nhân vật lịch sử được cân đo đong đếm tới từng hạt bụi. Trần Văn Giàu cựu Bí thư Xứ ủy Nam Kỳ, giải thưởng Hồ Chí Minh, Nhà giáo Nhân dân… đủ loại danh hiệu đã chết từ nhiều năm qua nhưng Hồi ký Một đoạn đời của ông chỉ mới đươc đăng ở trang web viet-studies, Diễn đàn…. Hồ Ngóc Nhuận, Phó Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Thành phố Hồ Chí Minh về mặt chức vụ cao hơn Trí Quang nhiều nhưng bản thảo hồi ký Đời của ông ta chỉ lần quẩn từ bàn cán bộ biên tập đến giỏ rác mà có lẽ mãi mãi không được in.

Ấy vậy mà Hồi ký Trí Quang Tự Truyện đươc Nhà xuất bản Tổng hợp Thành phố Hồ Chí Minh phát hành từ năm 2911 và đươc các báo, website trong nước trích đăng, giới thiệu. Điều ấy chứng tỏ tính đảng trong hồi ký Trí Quang cao hơn tính đảng trong hồi ký Trần Văn Giàu hay nói cách khác, đảng tin Trí Quang hơn cựu Bí thư Xứ ủy Nam Kỳ.

Quảng Độ dịch kinh trong tù, Trí Quang trong phòng lạnh

Cũng tương tự, Trí Quang dịch 18 bản kinh Đại Thừa, 5 bản trong Luật tạng và 5 bản Luận tạng, cùng nhiều sách khác trong phòng máy lạnh là chính đạo nên đươc Nhà xuất bản Tôn giáo in và các trang web tha hồ trích dịch tự do như các văn kiện của Đảng. Ngược lại, thầy Quảng Độ dịch Từ điển Phật học Hán Việt (2 tập) Phật Quang Đại Từ điển (9 tập) cực kỳ công phu và mãi giữ trong ngăn kéo. Dù là Từ Điển nhưng chắc là không bao giờ được in.

Chiến tranh và bất bạo động trong nhà giam là tà đạo ư ? Việc ngoan ngoãn dịch kinh sách của Trí Quang cũng chính là tấm bình phong tốt, là điển hình tốt cho bộ máy tuyên truyền của Phật giáo quốc doanh lừa mị phật tử, nhân sinh nói chung với ý là : Thầy Trí Quang vẫn ngồi đây. Đây là chính đạo.

Không phải là công an và không cần truy lý lịch Trí Quang thuôc phe nào nhưng có thể thấy từ thực tế, tất cả hành động, thái độ của Trí Quang từ trước và sau 1975 đều có lợi cho chính quyền cộng sản. Ngược lại, chính quyền cộng sản cũng đã dành cho Trí Quang không ít ưu quyền công khai mà ai cũng thấy.

Đây là sự thật không thể lầm lẫn về việc nhập thế, xuất thế của Trí Quang.

Gió Bấc

Nguồn : RFA, 24/11/2019 (Gió Bấc's blog)

1. https://thuvienhoasen.org/p60a14734/1/tieu-truyen-tu-ghi-hoa-thuong-thic...

2. https://www.voatiengviet.com/a/hoa-sen-lam-bun-do-phat-giao/4918468.html

3. https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-50409941

4. https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2013/09/130909_vn_phatgiao_hai_gi...

Published in Diễn đàn

Một điều rất khích lệ là gần đây cộng đồng mạng xã hội mà nhất là FaceBook quan tâm sâu sát diễn biến phong trào sinh viên Hồng Kông với sự đồng cảm, khích lệ, chia sẻ tinh thần quả cảm của các bạn trẻ yêu tự do, dấn thân đấu tranh cho dân chủ, chống lại bạo quyền.

free0

Tự do không cho không, phát không

Hình ảnh Hoàng Chí Phong được cập nhật, lan truyền với sự ngưỡng mộ, tôn vinh. Đó là tình cảm đáng trân trọng, là nhận thức về cái đẹp, sự tôn vinh, định hướng lý tưởng sống đúng đắn. Thước đo thương ghét đúng sai của các bạn trẻ khá chuẩn mực theo trào lưu chung của xã hội và cũng theo bối cảnh thực tại của đất nước hiện nay.

Tự do, dân chủ không phải là thứ có thể cầu xin nhất là trong một đất nước đang bị cai quản bởi chế độ toàn trị mọi quyền của người dân từ quyền nói ra sự thật, nói ra điều thương ghét đều bị bóp nghẹt, bị kiểm soát. Sự thật bị đắp chiếu bởi guồng máy tuyên truyền và an ninh.

Chính vì vậy, đất nước Việt rất cần những Hoàng Chí Phong và cần cả những người tiếp bước Hoàng Chí Phong Việt. Việt Nam hiện có những Hoàng Chí Phong hay không ? Đương nhiên không thể có một hóa thân y hệt, không thể có phiên bản Hoàng Chí Phong 2.0 hoàn hảo. Chúng ta chưa có những tuyên ngôn đòi hỏi quyền tự do tuyệt đối, sự dân chủ tuyệt đối nhưng chúng ta không thiếu những tấm gương nhiệt huyết đấu tranh cho từng lĩnh vực, từng vấn đề sự kiện cụ thể đòi hỏi sự công bằng, đòi hỏi quyền lợi chính đáng cho một bộ phận người dân.

Đó là một Hà Văn Nam đấu tranh với BOT bẩn, đó là anh Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh đấu tranh và xây dựng nền báo chí tự do, đó là Trần Huỳnh Duy Thức, Luật sư Lê Công Định đấu tranh cho nền luật pháp minh bạch,… gần đây nhất là Tiến sĩ Phạm Chí Dũng người dấn thân cho quyền lập hội, quyền tự do báo chí… Tất cả những người ấy đều đã đang bị bắt, bị tù đày, bị bôi bẩn đời tư…bởi chính quyền chuyên chế và hệ thống cai trị bạo lực.

Những người ấy đều học hành, kinh doanh thành đạt, họ có sẳn và sẽ tiếp tục có tương lai vinh thân, nhàn nhã cho cá nhân, gia đình nếu chỉ cần nhắm mắt, bịt tai trước các oan trái, bất công của xã hội. Anh Ba Sàm, Phạm Chi Dũng còn là những hạt giống đỏ, là thái tử đảng con của Ủy viên Trung ương, Thường vụ Thành ủy, họ có đủ ưu quyền và tài năng để nắm giữ những vị trí then chốt trong bộ máy cai trị. Thế nhưng họ đã từ bỏ "thế giới vàng" để dấn thân vào con đường chông gai đấu tranh cho những giá trị chung của xã hội, của đất nước.

Rất tiếc, họ thiếu hoặc chưa được hậu thuẫn mạnh mẽ của xã hội như Hoàng Chí Phong. Lần lượt, từng người bị chính quyền bắt giam, bị xử án mà chưa vấp phải một phản ứng đáng kể, khả dĩ nào từ xã hội, từ những người đang bị đàn áp mà họ đang đấu tranh. Bó đũa bị bẻ gãy lần lượt từng chiếc thì sẽ không bao giờ tụ lại được thành một ngọn cờ.

Ai có dám chắc rằng những Trương Châu Hữu Danh, Nguyễn Trung Bảo, Bạch Hoàn… những nhà báo sạch đang nói thẳng về những sai trái cụ thể trong các lĩnh vực kinh tế, hành chính một ngày nào đó không bị bắt vì những tôi phạm rất trừu tương như tuyên truyền chống phá nhà nước… ?

Trấn áp, tạo sự sự hãi trong toàn xã hội, trong mỗi con người là phương pháp là mục tiêu của chế độ toàn trị. Với hệ thống pháp luật mà ngay cả ý tưởng phản biện của người dân với chính quyền cũng bị xem là hành vi phạm tội, khi mà phiên tòa là nơi trình diễn thảm cảnh pháp luật bị chà đạp thì ai cũng có thể bị bắt.

Nhưng qua phiên tòa xử Luật sư Trần Vũ Hải cho thấy mặc dù công khai trình diễn bạo quyền, khám xét thu giữ phương tiện nghề nghiệp của các Luật sư, cưỡng chế lôi kéo Luật sư bào chữa ra khỏi phiên tòa… cuối cùng, tòa vẫn phải chỉ tuyên bản án gượng gạo cải tạo không giam giữ với Luật sư Hải. Có người giải thích cho rằng bao nhiêu đó cũng đủ mục đích của nhà cầm quyền là loại bỏ Luật sư Trần Vũ Hải ra khỏi một số phiên tòa nhạy cảm sắp tới, không cho Luật sư Hải tham gia Ban Chủ nhiệm Đoàn Luật sư Hà Nội… E rằng không đơn giản như vậy. Con mèo không bao giờ tha mạng con chuột chỉ vì đã ăn no, dù no nó vẫn giết chuột mà không ăn thịt. Mèo không tha chuột mà chuột chỉ sống vì mèo không thể giết. Con số 60 Luật sư bào chữa mới chính là sức nặng thách thức bảo vệ cho Luật sư Trần Vũ Hải. Bởi vì mục đích cuối cùng việc khởi tố xét xử hoàn toàn trái pháp luật với Luật sư Trần Vũ Hải nhằm vào mục đích lớn hơn là trấn áp, đe dọa giới Luật sư dấn thân vào các vụ việc bảo vệ dân oan, bảo vệ những giá trị công bằng như vườn rau Lộc Hưng, Thủ Thiêm, Đồng Tâm…

Việc khởi tố bắt giam Tiến sĩ Phạm Chí Dũng lần này cũng vậy. Dù từ cổng thông tin điện tử của Công An Thành phố Hồ Chí Minh hay các báo lề phải là về hành vi "Làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước Việt Nam  theo Điều 117 BLHS 2015. Ông Dũng bị cho là có nhiều hoạt động công khai vi phạm pháp luật nghiêm trọng và rất nguy hiểm đến an ninh trật tự". Ai cũng biết rằng một trong những phương tiện hoạt động công khai của Tiến sĩ Phạm Chí Dũng là trang fb cá nhân nơi phổ cập các bài viết của ông và của tờ Việt Nam Thời Báo. Hơn 24 giờ sau khi ông bị bắt trang này vẫn hoạt động bình thường không bị đóng như những Fb khác của Bác sĩ Hồ Hải hay Trương Duy Nhất. Để cho trang này tồn tại chứng tỏ nó không nguy hiểm cho an ninh trật tự như công an công bố.

Chia sẽ với những người trẻ đấu tranh ở nước khác là cần thiết là nung nấu tình cảm tri thức đúng đắn nhưng im lặng với việc trấn áp người đấu tranh ngay tại nước mình, xã hội của mình là bạn đang thờ ơ với số phận của chính mình, gia đình mình.

Những nguy cơ độc hại của chế độ toàn trị sẽ đè lên số phận của mỗi người dân không chỉ về sự áp bức tự do, sự bất công mà còn trên từng đồng thuế, từng dịch vụ xã hội bạn giao tiếp và trong từng hơi thở không khí nặng mùi ô nhiểm.

Cộng đồng người Việt ở nước ngoài và những người yêu chuộng tự do dân chủ trên thế giới cũng cần lên tiếng tiếp sức cho những Phạm Chí Dũng, Trần Huỳnh Duy Thức, Bùi Văn Nam… để những Hoàng Chí Phong của Việt Nam không bị bức hại đàn áp trong đơn độc.

Có như thế mới hy vọng tuổi trẻ Việt Nam tiếp bước tuổi trẻ Hồng Kông

Gió Bấc

Nguồn : RFA, 22/11/20198 (Gió Bấc's blog)

Published in Diễn đàn

Tổ chức Ân xá Na Uy với hơn 25.000 chữ ký vừa với văn bản cho Nguyễn Phú Trọng, yêu cầu ân xá cho từ tù Hồ Duy Hải, đây không phải là tổ chức quốc tế đầu tiên và duy nhất. Quả bóng trách nhiệm đang trước mặt Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng. Cơ hội để Trọng có thể làm người tử tế vẫn còn đó. Liệu trước khi bị loại bỏ khỏi chính trường Trọng có đủ sáng suốt để chứng tỏ ít nhất là trong lồng ngực ông ta cũng có trái tim ?

hoduyhai1

Hình minh họa. Bà Nguyễn Thị Loan, mẹ tử tù Hồ Duy Hải kêu oan cho con và bài báo về Hồ Duy Hải  Courtesy of Facebook

Lãnh đạo chóp bu của đảng và nhà nước Việt Nam có phẩm chất rất đặc biệt là rất điềm tỉnh, im lặng trước những thảm họa của dân tộc, của số phận người dân.

Không có lý do im lặng

Trước thảm hoa Formosa tàn phá vùng biển miền trung, tàn phá môi trường sống, nguồn sinh kế của người dân bốn tỉnh, Nguyễn Phú Trọng hoàn toàn im lặng sau chuyến đi thăm kẻ thủ ác Formosa.

Bốn tháng qua, tàu Trung cộng giày xéo lên vùng biển đặc quyền kinh tế Việt Nam, Trọng kiên trì im lặng mãi đến ngày khai mạc hội nghị trung ương thứ 11 mới mở miệng nhưng cũng chỉ là cách nói trịch thượng, giành độc quyền yêu nước mà không đưa ra được kế sách gì bảo vệ chủ quyền.

Nguồn nước sông Đà nhiểm bẩn, không khí Hà Nội pha bột thủy ngân, bụi mịn, Trọng vẫn lẳng im trùm chăn chữa bệnh cho mình. Không khí trong phòng Trọng đương nhiên được lọc kỹ. Nước sinh hoạt của Trong đương nhiên có nguồn riêng được xét nghiệm mỗi ngày. Là lãnh đạo Trọng phải lo chuyện lớn, đốt lò nào, củi nào để bắt chuột mà không phải vở bình, chuyện sống chết của dân là chuyện nhỏ.

Thế nhưng có những chuyện tuy nhỏ nhưng được luật pháp quy định vào trách nhiệm cá nhân của chức vụ, khi nhận chức vụ thì không thể thoái thác trách nhiệm đó. Chức vụ Chủ tịch Nước trong chế độ đảng cầm quyền toàn trị như ở Việt Nam chẳng bõ bèn gì so với quyền lực tuyệt đối của Tổng bí thư nhưng nó vẫn có những ưu quyền riêng của nó mà Tổng bí thư không thay thế đươc. Chủ tịch nước là nguyên thủ quốc gia, có quyền phong tướng, phong anh hùng…. trong đó có quyền và trách nhiệm xem xét ân xá hoặc bác đơn ân xá cho các tử tù. Đây là quyền độc lập của Chủ tịch nước mà không có cơ chế quyền lực nào khác ngăn trở.

Phép thử với trái tim

Trường hợp tử tù Hồ Duy Hải là một vụ án oan không ai có thể lầm lẫn đã kéo dài đến 12 năm. Gia đình Hồ Duy Hải, nhiều luật sư, tổ chức xã hội trong ngoài nước đã liên tục lên tiếng kêu oan Trong nhiệm kỳ Quốc hội khóa trước, bà Lê Thị Nga lúc đó là Phó Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp Quốc hội đã phát biểu trước phiên họp toàn thể, kiến nghị xem xét lại bản án vì kết tội tử hình chưa có cơ sở vững chắc và trong điều tra, truy tố, xét xử đã xảy ra hàng chục vi phạm quy định tố tụng, chỉ cần một vi phạm thôi đã phải hủy án. Bà Nga đã tổng hợp các vi phạm ấy trong văn bản dài hơn 10 trang gởi đến các cơ quan có trách nhiệm.

hoduyhai2

Hình minh họa. Tử tù Hồ Duy Hải tại tòa. Bà Nguyễn Thị Loan, mẹ tử tù Hồ Duy HảiCourtesy of FB, RFA edit

Đến nay, bà Nga vẫn còn đó và là Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp Quốc hội, bà vẫn chưa có văn bản nào rút lại kiến nghị của mình nhưng án tử vẫn treo lơ lửng trên đầu Hồ Duy Hải và số phận tử tù của em còn kéo dài không biết tới bao giờ.

Bà Nguyễn Thị Loan, mẹ Hồ Duy Hải vẫn ngày đêm lăn xả kêu oan cho con. Cả gia đình ba chị em bà Loan đã khánh kiệt sau hơn 10 năm kêu oan đã phải bán hết nhà cửa ruộng vườn.

Chuyện Hồ Duy Hải, số phận một thanh niên vào tù từ năm 18 tuổi quá nhỏ bé so với uy quyền, chức vụ của ông Tổng bí thư, Chủ tịch nước vĩ đại. Ông Trọng có toàn quyền im lặng như đã từng im lặng trước bao đau thương, oan trái khác của người dân.

Với những vụ việc khác như oan trái ở Thủ Thiêm, ô nhiễm ở Vũng Áng… ông Trọng có thể biện bạch lý do im lặng là nó phức tạp, ta đánh ta sợ phải vỡ bình… cần có thời gian, cần nhiều yếu tố xem xét… Vụ việc Hồ Duy Hải quá sức đơn giản, không có thế lực thù địch nào tác động, chi phối để các cơ quan tố tụng dưới quyền ông phải vi phạm các quy định tố tụng buộc tôi oan một thanh niên. Hoặc là họ quá yếu kém nghiệp vụ nên quy kết oan ức cho người ngay như Nguyễn Văn Chấn, Huỳnh Văn Nén… hoặc là họ cố ý bao che cho tội phạm nên đẩy Hồ Duy Hải thành hình nhân thế mạng.

Quyền ân xá của Chủ tịch Nước là quyền nhân đạo, không ảnh hưởng đến tiến trình tư pháp trước đó, không ảnh hưởng đến thành tích, vai vế của Trương Hòa Bình, Chánh án Tòa án nhân dân tối cao hay Nguyễn Hòa Bình Viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân tối cao thời điểm đó. Ân xá cũng không có ý nghĩa phải điều tra tìm ra hung thủ thật sự của vụ án. Dù có ai đó tác động để kết án oan cho Hồ Duy Hải thì họ vẫn an toàn, vẫn vô tội nếu Hải được ân xá.

Tóm lại, ân xá cho Hồ Duy Hải đó là việc rất nhỏ, rất đơn giản không mảy may ảnh hưởng tơ hào đến sự nghiệp chính trị vẻ vang của ngài Tổng bí thư Chủ tịch nước vĩ đại. Nếu ông Trọng vẫn im lặng bỏ qua thì quả là chỉ vì ông lãnh cảm với sinh mạng con người.

Ngược lại, nếu ông Trọng còn chút sáng suốt và trong huyết quản của ông có chút hồng cầu nhắc nhở ông ký quyết định ân xá cho Hồ Duy Hải thì không chỉ người dân trong nước mà dư luận thế giới có thể nhìn vào ông, vào chế độ toàn trị của ông với ánh mắt khác đi.

Ít nhất người ta cũng có hy vọng rằng ông không phải là bạo chúa máu lạnh, thản nhiên giết oan người vô tội.

Sang làm được một nửa, Trọng thì sao ?

Năm năm trước, Chủ Tịch Nước Trương Tấn Sang đã làm đươc điều chưa có tiền lệ, chỉ đạo Văn phòng Chủ Tịch Nước ra công văn hoãn thi hành án Hồ Duy Hải vào giờ chót. Một quyết định chấn động dư luận, cứu sống mạng người đươc dư luận cả nước đồng tình tuy nó chỉ là một ý kiến nửa vời.

Năm năm qua, với những kiến nghị của các luật sư Trần Hổng Phong, Trần Văn Tạo, với kết quả giám sát và kiến nghị của đại biểu Quốc hội Lê Thị Nga, vụ việc quá sức sáng tỏ. Tiếp tục kéo dài lơ lửng án tử của Hồ Duy Hải ngày nào thì sự nhạo báng công lý và sự phi nhân của nền tư pháp càng kéo dài thêm ngày đó.

Với tuổi tác và sức khỏe hiện nay, ngày ông Trọng rời xa quyền lực thậm chí ngày rời xa thế giới này để đi gặp ông Mác, ông Hồ cũng không còn xa, ký một quyết định nhân đạo cứu sống một thanh niên vô tội là cơ hội để ông có thể để lại điều gì đó cho sự nghiệp của mình.

Nguyễn Tấn Dũng khi rời quyền lực đã nói đươc câu "xin làm người tử tế". Hy vọng rằng, ông Trọng làm đươc điều đó ngay khi đang còn quyền lực. Ân xá cho Hồ Duy Hải là cơ hội để tự ân xá cho mình.

Nhưng đâu chỉ có Hồ Duy Hải, còn đó Nguyễn Văn Chưởng, Lê Văn Mạnh, Đặng Văn Hiến … bao nhiêu án tử oan đang chờ ân xá.

https://youtu.be/gDYVUAbAg7A

Gió Bấc

Nguồn : RFA, 29/10/2019 (Gió Bấc's blog)

Published in Diễn đàn

Nhà thơ tài hoa Du Tử Lê tạ thế là tin buồn với người Việt trong ngoài nước. Không sôi động ồn ào tụ họp như với Trịnh Công Sơn hay sướt mướt nước mắt thương tiếc như với Thanh Nga, người yêu mến tưởng niệm nhà thơ rất chân thành, nhẹ nhỏm ôn lại những vầng thơ mộng mị triết lý nhân sinh hư ảo của loài chim bói cá. Một số tờ báo, trang mạng chính thống cũng đã tưởng niệm ông nhẹ nhàng, chừng mực. Chỉ có vậy mà đàn bò đỏ lại chạm nọc. Nhiều trang mang xã hội, facebooker đã củng gào thét kịch liệt lên án, chụp mũ những người tưởng niệm một nhà thơ tài hoa của đất nước. Vì sao như vậy ?

dutule1

Du Tử Lê mắc tội viết báo, làm văn làm thơ phản động !

Trang mạng Ngọn Cờ với slogan Vì tổ quốc, vì nhân dân từ màu sắc trình bày đỏ chóe đến nội dung lập luận chụp mũ vô bằng sặc mùi công an của đảng vừa đăng bài : "Xin lạy các báo Thanh Niên, Tuổi trẻ, Vietnamnet" (1) kịch liệt phê phán các bài viết tưởng niệm nhà thơ Du Tử Lê. Cuối cùng, bài viết kiến nghị đanh thép "Tôi kiến nghị Ban Tuyên giáo TW, Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh : – Chỉ đạo cho Báo Thanh niên, Bí thư Thành đoàn Thành phố Hồ Chí Minh xóa ngay bài báo ca ngợi Du Tử Lê. – Kiểm điểm nghiêm túc trách nhiệm của Tổng biên tập Báo Thanh niên, TBT Báo Tuổi Trẻ. Vì Báo Thanh niên, Báo Tuổi Trẻ đã sai phạm về chính trị trên báo rất nhiều lần". Văn phong và hình thức văn bản như là một công văn hành chính của ngành công an hơn là bài viết trao đổi về văn hóa.

Tương tự, nick facebook Nguyễn Thái Bình, chừng như là cán bô báo Công An Nhân Dân cũng có bài viết nội dung giống với bài của Ngọn Cờ đến từng câu chữ. Có lẽ đây là bài văn mẫu do người nào đó soạn sẵn và cơ quan nào đó phát hành, chỉ đạo cho đăng ở các địa chỉ a, b, c… Điều này phù hợp với logíc của guồng máy do đảng lãnh đạo, toàn diện, triệt để và cụ thể. Cả nước có 700 tờ báo chỉ có 1 Tổng Biên Tập thì lưc lượng dư luận viên AK 47 hàng vạn người đươc điều hành chung bởi một cơ quan thì rất bình thường.

Vấn đề đặt ra là nhà thơ Du Tử Lê tội gì ? Tội với ai ?

Bài văn mẫu luận tội nhà thơ là "Du Tử Lê (1942-2019), tên thật là Lê Cự Phách từng là sỹ quan ngụy trước 1975. Du Tử Lê làm phóng viên chiến trường miền Nam cho ngụy quyền, thư ký tòa soạn "Tiền Phong", một tạp chí của chế độ ngụy quyền trước 1975, là tờ báo tâm lý chiến cực kỳ phản động.

Ngày 17/4/1975, Đài phát thanh của Mặt trận dân tộc giải phóng Miền Nam phát đi bản án kết án tử hình vắng mặt các nhân vật Du Tử Lê, Mai Thảo, Phạm Duy vì có tội ác mà họ gây ra cho nhân dân thời đó".

Hóa ra là Du Tử Lê mắc tội viết báo, làm văn làm thơ phản động ! Phản động là sao ? Là theo Mỹ ư ? Thế nhưng mấy tháng nay từ Phó Thủ Tướng Phạm Bình Minh đến các cấp thấp hơn tất tả chạy có cờ như con thoi sang Washington để vận động, thiết kế dọn đường cho ngài Tổng Tịch sang yết kiến Tổng thống Trump. Liệu Minh có phản động không ? Tổng Tịch có phản động không ? Hay tại vì Du Tử Lê làm thuê cho Mỹ còn ngài Tổng Tịch thì oai nghi đường bệ đàm phán ngang hàng và ra lệnh cho Mỹ đem quân chống Tàu Cộng giữ biển cho ta. Ha ha.

Về cái bản án tử của Mặt trận dân tộc GP Miền Nam do đài phát thanh tuyên đọc cho nhà thơ Du Tử Lê, Mai Thảo, Phạm Duy người ta còn kinh hải thêm về tinh thần công lý. Mặt trận là tổ chức gì mà tuyên án tử từng ấy con người, không qua xét xử ? Trong chiến tranh Việt Nam, Mặt trận đã ra bao nhiêu bản án như vậy ? Giáo sư Nguyễn Văn Bông một nhà khoa học về quản trị hành chính, dân biểu Trần Văn Văn một đại biểu dân cử đối lập và còn biết bao nhiêu người vô tội khác đã bị lãnh những bản án bất nhân như vậy. Đây có phải là tổ chức khủng bố đích thực hay không ?

Điều buồn cười là sau khi thành bên thắng cuộc thì chính cái Mặt trận nô bộc cho cộng sản ấy cũng bị xóa sổ không thương tiếc chỉ bằng một cuộc hợp nhất vào Mặt trận tổ quốc Việt Nam. Hôm nay, khi cần thiết thì người ta lại lôi thây ma đã thối rữa sau hơn nữa thế kỹ ấy ra.

Du Tử Lê là cây bút tâm lý chiến và ông đã viết gì về cuộc chiến Việt Nam về thân phận, sự sống chết của người Việt trong cuộc chiến Mâu Thân ?

Như con chim bói cá. Tôi lặn sâu trong bùn

Hoài công tìm ý nghĩa. Cho cảnh tình hôm nay

Trên xác người chưa rữa. Trên thịt người chưa tan

Trên cánh tay chó gậm. Trên chiếc đầu lợn tha

Tôi sống như người mù. Tôi sống như người điên

Tôi làm chim bói cá. Lặn tìm vuông đời mình

Trên mặt đất nhiên lặng. Không tăm nào sủi lên

Đời sống như thân nấm. Mỗi ngày một lùn đi

Tâm hồn ta cọc lại. Ai làm người như tôi ?

Khúc Thụy Du

Đau đớn tuyêt vọng cho thân phận con người là có tội ư ?

Vâng, với những người quen tắm máu đồng bào để xây dựng chủ nghĩa thể hiện lòng trung kiên với chế độ với lãnh tụ kính yêu thì Du Tử Lê quả đáng tội. Người làm thơ yêu đảng phải viết thơ rực máu như Tố Hữu.

Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ,

Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong,

Cho đảng bền lâu, cùng rập bước chung lòng,

Thờ Mao Chủ tịch, thờ Sít-ta-lin bất diệt.

Tố Hữu

Du Tử Lê còn thêm cái tội "Bỏ Việt Nam sang Mỹ trú vì ngụy đầu hàng 30/4/1975, sống tại California, Du Tử Lê càng khét tiếng chống cộng sản Việt Nam cho đến chết. Du Tử Lê từng bị Báo CAND vạch mặt sự phản động chống phá Việt Nam. Các truyền thông chống cộng xem Du Tử Lê như thần tượng để khai thác đưa tin".

Đưa ra lập luận này đám bò đỏ đã mữa lên trên cái Nghị quyết 36 đoàn kết với người Việt ở nước ngoài của Bộ Chính Trị, lột bỏ mặt nạ hòa hợp hòa giải. Du Tử Lê ở hải ngoại đã chống công như thế nào ? Hãy thử đọc đi

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển

đời lưu vong không cả một ngôi mồ

vùi đất lạ thịt xương e khó rã

hồn không đi sao trở lại quê nhà

Du Tử Lê

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển, 12/1977

Tâm trạng đau đáu của một người mất nước mà có tội đến thế ư ?

Vì sao đám bò đỏ không tim, thiếu trí lại cuống cuồng hoảng hốt trước sự hoài niệm, tưởng nhớ của dư luận với thi sĩ ? Du Tử Lê ngay cái bút danh đã cho thấy tâm hồn dung dị của người không tham vọng. Sống và đi trong vũng tối cuộc đời. Ông không có tiền mua đất lớn tạo lăng mộ kinh dinh. Ước mong cuối cùng là chuyến đi trở về với biển trong thảnh thơi an lạc. Ông không có quyền lực vật chất để người ta phải thể hiện lòng giao đải bằng hoa tươi, trướng gấm mà chỉ để lại cho đời những vầng thơ và được đời đền đáp bằng tình yêu thương rất thật,

Quyền lực đen tối của cộng sản có thể cưởng đoạt, mua chuộc, lấn ép người dân, cắt xén tài nguyên quốc gia hàng chục, hàng trăm mẫu đất để xây lăng, làm mộ. Quyền lực cộng sản có thể huy động hàng vạn con người phương tiện tàu xe cho những đám tang hoành tráng. Nhưng không. Tuyệt đối không. Quyền lực ấy vĩnh viễn, mãi mãi không mua chuộc, không cưởng ép đươc trái tim yêu mến của người đời. Càng nhiều xa xỉ càng nhận nhiều mai mĩa. Càng phô trương ồn ào càng khôi hài trong sự tôn xưng phỉnh nịnh.

Truyện Tam Quốc xưa có ghi tích Khổng Minh chết đuổi đươc Tư Mã Ý sống đề cao trí tuệ Khổng Minh và biếm nhẻ cái nhươc hèn của Tư Mã Ý. Nhưng Tư Mã Ý nhược hèn vì đa nghi và cũng đa mưu nên cuối cùng từ thế tương đồng chân vạc cuối cùng cũng gồm thâu Tam Quốc,

Bò đỏ đang thống trị đất nước, cai quản quốc gia mà lại đố kỵ, hèn yếu hẹp hòi trước hương linh của nhà thơ tay trắng thì quá đáng nhục. Trông mong gì có cuộc đối đầu với giặc ngoại xâm hùng mạnh. Mong rằng tâm sự của nhà thơ Du Tử Lê không phải là dự báo

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển

và trên đường hãy nhớ hát quốc ca

ôi lâu quá không còn ai hát nữa

(bài hát giờ cũng như một hồn ma)

Khi tôi chết nỗi buồn kia cũng hết

đời lưu vong tận tuyệt với linh hồn

Khúc Thụy Du

Điều đáng sợ nhất là trong chương trình giáo dục, trong hệ thống văn học tuyên truyền ngôi vị cao nhất vẫn dành cho người cộng sản tiêu biểu với tâm nguyên

Yêu biết mấy, nghe con tập nói

Tiếng đầu lòng con gọi Stalin !

Hôm qua loa gọi ngoài đồng

Tiếng loa xé ruột xé lòng biết bao

Làng trên xóm dưới xôn xao

Làm sao, Ông đã... làm sao, mất rồi !

Ông Stalin ơi, Ông Stalin ơi !

Hỡi ơi, Ông mất ! đất trời có không ?

Thương cha, thương mẹ, thương chồng

Thương mình thương một, thương Ông thương mười

Tố Hữu

Việt Bắc 1954

Với mật ước Thành Đô, với 16 chữ vàng, trẻ con Việt tương lai sẽ tập nói tiếng đầu đời ba chữ Tập Cận Bình.

Tuy nhiên, điều may mắn là giới trí thức, những người Việt trầm lặng biết nghĩ vẫn còn đó. Nhà báo Trần Xuân Thái, TKTS Thời báo Kinh tế Việt Nam đã lên tiếng. Anh đã đưa hình ảnh trang fb của Nguyễn Thái Bình lên trang nhà của mình và bình luận rằng : "Tôi vừa block tên này. Người dân xứ tôi, và cả vùng đất Phương Nam độ lượng, phóng khoáng này, không có hạng người như y. Mọi người ai đang là friend với y hãy cũng làm như tôi đi, nếu thấy nên làm. Hằn học, hận thù như thế là cùng…" (2).

Gió Bấc

Nguồn : RFA, 11/10/2019 (Gió Bấc's blog)

(1) http://ngonco.net/xin-lay-cac-bao-thanh-nien-tuoi-tre-vietnamnet.html?fbclid=IwAR1zKq6s76Ru52zIU_arI2a_EkIgAgsmThMIX6kPT8hgmirDw4LCGp-reSU

(2) https://www.facebook.com/xuanthaivet?epa=SEARCH_BOX

Published in Diễn đàn
Trang 1 đến 4